Con Đường Bá Chủ

Chương 1006: Thải Quỳnh Dao




Địa Ma Đế…

Sắc mặt Lạc Nam trầm xuống, hắn không ngờ sau lưng đám người này vẫn còn Địa Ma Đế tồn tại.

Địa Ma Đế, đây là cấp bậc cường giả có thể khiến mức độ chống chịu của Vạn Cổ Bất Hủ Thân đạt đến giới hạn, trong đầu vô thức hiện lên thân ảnh yêu mị tuyệt thế kia, Lạc Nam biết Địa Đế lợi hại đến mức nào.

Hắn không hề muốn xung đột với cường giả cấp bậc này, bởi vì biết mình không có khả năng chiến thắng.

Chúng nữ Làng Nhất Thế cũng vô thức tập hợp sau lưng Lạc Nam, trong lòng căng thẳng.

Hơn ai hết, các nàng hiểu Địa Đế cấp cường giả khủng bố đến mức nào, bởi vì trên tầng cao nhất của Thí Luyện Tháp chính là Địa Yêu Đế, mà toàn bộ Làng Nhất Thế chưa ai có thể trụ nổi.

Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận có thể trụ nổi trước mặt Địa Ma Đế, nhưng nếu Địa Ma Đế này dùng Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo oanh tạc, vậy thì kết quả không cần nói cũng biết.

Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp không phải vạn năng…nó sẽ bị công phá.

“Chúng ta được cứu rồi!” Hai tên trưởng lão Ma Thiên Môn thở phào một hơi nhẹ nhõm, ánh mắt tràn đầy hưng phấn.

Đối với người khác, lần này có lẽ là tổn thất to lớn, nhưng đối với hai người bọn hắn…đây chính là một loại cơ duyên.

Nếu Làng Nhất Thế không tấn công, bọn hắn sẽ không có cơ hội thi triển Hiến Tế, càng không được hấp thụ Ma Lực của hai vị Huyết Ma Đế.

Nhờ hiến tế nên sắp đột phá Đại Đế, chỉ cần thành công thoát thân…sau đó tìm một lượng lớn con mồi hấp thụ, khả năng đột phá nằm trong tầm tay.

Có Địa Ma Đế ra mặt, hai người không tin Lạc Nam dám giết mình.

Địa Ma Đế đã là tầng thứ tối cao của Tiên Ma Vực, bất kỳ ai cũng không dám khinh nhờn chỉ thị của tồn tại cấp bậc này.

Đúng lúc này, Lạc Nam bất chợt làm ra hành động ngoài ý muốn…

Chỉ thấy hắn từ bỏ truy sát hai tên trưởng lão Ma Thiên Môn, ngược lại một tay đấm ra Phật Nộ Hàng Ma Quyền, một tay ngưng tụ Bá Lực Chưởng.

Oanh sát hai tên trưởng lão Đồ Tiên Môn đã trọng thương, Đoạt Hồn của bọn hắn.

Âu Dương Thương Lan hiểu ý, song thương trong tay đâm xuống đầu tên còn lại.

Thoáng chốc, năm Ma Đế sống sót chỉ còn lại hai người.

Tiên hạ thủ vi cường, ba vị Ma Đế chết thảm.

Đến lúc này, từ tám vị Ma Đế ban đầu…sau đợt tập kích của Làng Nhất Thế chỉ còn lại hai người của Ma Thiên Môn.

“Khốn nạn!” Hùng Bách đám người tức giận đến mức rung rẩy, không thể tưởng tượng sư phụ sắp đến, Lạc Nam còn dám động thủ giết người.

Mặc dù bọn hắn đặt mục tiêu bảo lưu hai vị trưởng lão sắp đột phá Đại Đế, nhưng ba người kia cũng là Ma Đế a, nếu có thể cứu sống thì càng tốt rồi.

“Sư phụ, nhờ người lấy lại công bằng!” Huyết Hào hướng về không trung cúi thấp đầu.

“Cung nghênh sư phụ!” Đồ Minh, Hùng Bách, Bắc Vỹ mấy người cũng kính cẩn hành lễ, thanh âm vang vọng bốn phía.

Toàn bộ Tiên Ma Vực nghe vậy chấn động, bọn hắn đang tò mò không biết Địa Ma Đế sắp hàng lâm là hai, không ngờ vậy mà là sư phụ của bốn vị Đại Ma Đế.

“Hừ, thật là vô dụng, bổn Đế vô cùng thất vọng!”

Theo một tiếng hừ lạnh giận dữ vang lên, bầu trời đột ngột nhuộm lấy một màu đỏ thẳm như máu, ánh hồng trải rộng vạn dặm, khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt đến cực điểm.

Xuất hiện giữa huyết thiên, chính là một lão già lưng còng, tóc đỏ tung bay, tay cầm quải trượng, toàn thân được phủ lấy bởi trường bào đen kịch, làn da trắng bệch không chút huyết sắc, gầy yếu đến mức từng nhánh xương cốt như muốn xuyên ra ngoài.

Mặc dù hình thù quái dị xấu xí, nhưng khi hắn vừa xuất hiện, một cổ khí thế đã quét ngang toàn trường, Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận vốn bị công phá nhiều lần cũng có chút rung rẩy, hư ảnh 12 Cung Hoàng Đạo tràn ngập ngưng trọng nhìn lão già lưng còng vừa đến.

Chúng nó cảm giác được lão già này có khả năng gây nguy hiểm đến mình, hơn nữa còn là nguy hiểm cấp độ cao.

“Đó là Huyết Hồn Ma Đế!”

Đang quan sát chiến trường, Hàng Ma Đại Đế cùng Phục Tiên Ma Đế cùng lúc kinh hô thành tiếng…

“Hắn vậy mà chưa chết? hơn nữa còn đột phá Địa Ma Đế?”

Toàn bộ Tiên Ma Vực trở nên xôn xao…rất nhiều cường giả vội vàng lật ra cổ tịch, nhanh chóng tìm được thông tin về nhân vật này.

Huyết Hồn Ma Đế, là thế hệ cường giả thành danh trước cả Hàng Ma Đại Đế và Phục Tiên Ma Đế…

Nghe nói bởi vì thiên phú có hạn, sợ rằng cả đời phải dừng lại ở Đại Đế mà không thể tiến thêm, Huyết Hồn Ma Đế rời khỏi Tiên Ma Vực, tiến về các hiểm địa tìm kiếm cơ duyên để tăng tiến một bước…

Vô số năm qua Huyết Hồn Ma Đế không có tung tích, nhiều người suy đoán có lẽ hắn đã đột phá thất bại mà chết rồi.

Không ngờ hiện tại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa tu vi còn là Địa Ma Đế.

Nói rõ hắn đã thành công.

Mặc dù bề ngoài có phần xấu xí gớm ghiết, nhưng Địa Ma Đế chính là Địa Ma Đế, đây là nhân vật mà Thiên Đế không ra…gần như vô địch tồn tại.

Dù là tại vũ trụ bao la cũng có thể hùng bá một cõi, nhất tay che trời.

Nhìn thấy Huyết Hồn Ma Đế xuất hiện, toàn bộ Tiên Ma Vực như muốn ngạt thở, bắt đầu vì Lạc Nam cảm thấy lo lắng…

Nhưng chỉ có số ít người biết được, dù Huyết Hồn Ma Đế xuất hiện cũng chưa chắc làm gì được Lạc Nam, bởi vì hắn có ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa.

“Xin sư phụ làm chủ cho chúng ta!” Huyết Hào bốn người khom lưng chắp tay, giọng điệu tràn ngập hổ thẹn.

“Hừ!” Huyết Hồn Ma Đế hừ lạnh, không thèm để ý đến bọn hắn, trái lại đưa mắt nhìn xuống Lạc Nam, trầm thấp nói ra:

“Tiểu tử, ta biết ngươi có một lần ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, lần này đến đây là dừng, ngươi thả hai người bọn hắn, lão phu sẽ không động đến ngươi!”

Ở trong mắt của nhân vật như Huyết Hồn Ma Đế, dù là Đế Giả hắn cũng không nhìn vào mắt, càng đừng nói là Môn Tôn hay Ma Vương, chết bao nhiêu cũng chẳng khiến hắn nhíu mày.

Nhưng mà, hai tên Ma Thiên Môn trưởng lão hiện nay đã sắp đột phá Đại Đế…

Mà Đại Đế…dù là Huyết Hồn Ma Đế cũng sẽ xem trọng.

Chỉ cần đích thân hắn bỏ công bồi dưỡng một phen, để hai người đột phá Đại Đế là chuyện cực kỳ dễ dàng.

Đến khi đó, Huyết Hồn Ma Đế hắn sẽ có thêm hai thuộc hạ Đại Đế, thậm chí khi cần thiết có thể thôn phệ và cắn nuốt bọn chúng, đạt được lợi ích nhất định.

Vì thế, từ đầu đến cuối Huyết Hồn Ma Đế không thèm ra mặt, nhưng khi hai trưởng lão của Ma Thiên Môn sắp bị giết, hắn buộc lòng xuất hiện.

Nếu Lạc Nam vận dụng ân tình khiến hắn phải đối nghịch với Vạn Yêu Thánh Địa, hắn cũng phải giữ mạng cho hai tên trưởng lão Ma Thiên Môn.

Hai vị Đại Đế, đáng giá để hắn liều một trận.

Trường hợp đánh không lại Vạn Yêu Thánh Địa, còn không thể chạy sao?

Nghe lời nói của Huyết Hồn Ma Đế, toàn bộ Tiên Ma Vực trở nên sững sờ…

Bọn hắn không ngờ rằng Lạc Nam vậy mà còn một lần ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa.

Chẳng trách thái độ của Huyết Hồn Ma Đế không quá bá đạo, bởi vì Vạn Yêu Thánh Địa có đến ba vị Địa Yêu Đế, Huyết Hồn Ma Đế chỉ có một thân một mình, e ngại là điều dễ hiểu.

Huyết Hào đám người tràn ngập không cam lòng, sư phụ xuất hiện vẫn phải nể mặt Vạn Yêu Thánh Địa mà không động đến Lạc Nam, điều này khiến bọn hắn cảm thấy bất đắc dĩ, cũng thầm hận bản thân mình vô dụng.

“Hừ, không cần phải e ngại Vạn Yêu Thánh Địa!”

Đúng lúc này, Kiếp Luân Tiên Cung trưởng lão cười gằn, nhìn Huyết Hồn Ma Đế nói:

“Địa Đế của Luân Kiếp Tiên Cung chúng ta đến rồi!”

Lời vừa nói ra, toàn trường một lần nữa kinh hô.

ĐÙNG!

Đầy trời kiếp lôi hàng lâm mà xuống, Cửu Sắc Lôi Kiếp chiếu rọi cả một vùng trời, song song đối lập với huyết thiên của Huyết Hồn Ma Đế.

Chỉ thấy một tên nam tử trung niên chân đạp Kiếp Lôi ung dung tiến đến, thân mặc Lôi sắc trường bào, diện mạo đường đường uy phong lẫm liệt, sắc mặt ngạo nghễ bá đạo, bên trong ánh mắt có lôi đình chớp động.

Mặc dù khí thế toàn thân hắn thu liễm đến cực hạn, nhưng đầy trời kiếp lôi như tận thế phủ xuống kia, so với bầu trời màu máu của Huyết Hồn Ma Đế càng kinh khủng hơn một bậc.

Điều này trực tiếp chứng minh, vị nam tử trung niên này cũng là Địa Đế, hơn nữa nhỉnh hơn Huyết Hồn Ma Đế một bậc.

“Tham kiến Lôi Cực Thái Trưởng Lão!” Ông lão râu trắng của Luân Kiếp Tiên Cung vội vàng cúi đầu.

“Ừm!” Lôi Cực nhàn nhạt gật đầu, nhếch miệng nói: “Nhân tuyển Thánh Nữ đâu?”

“Chính là nàng!” Ông lão râu trắng chỉ về Âu Dương Thương Lan.

“Hử!?” Ánh mắt Lôi Cực như điện xuyên thấu Đạo Hoàng Cấm Thiên Trận, muốn nhìn xuyên mặt nạ của Âu Dương Thương Lan, để quan sát diện mạo của nàng.

Lạc Nam sắc mặt lạnh xuống, Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, không gian trước mặt Âu Dương Thương Lan bị bẻ cong, làm lệch hướng tầm nhìn của Lôi Cực.

“Hả?” Lôi Cực ngoài ý muốn nhìn sang Lạc Nam, đột ngột Đế Lôi trong mắt càng thêm dày đặc.

“A” Lạc Nam đau đớn rên lên một tiếng, mắt trái rỉ máu, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Lôi Cực này quá mạnh, chỉ sợ trong hàng ngũ Địa Đế cũng là nhân vật có máu mặt.

“Thái Trưởng Lão, tiểu tử đó là Lạc Nam, ba lần bốn lượt ngăn cản chúng ta chiêu mộ Thánh Nữ, làm chậm trễ tiến độ tìm kiếm Luân Kiếp Tiên Đế đại nhân, cần phải nghiêm trị!” Ông lão râu trắng xen miệng vào, ánh mắt như nhìn người chết xem Lạc Nam.

“Ta đã biết!” Lôi Cực nhàn nhạt gật đầu, đảo mắt qua Lạc Nam và chúng nữ phán định nói: “Chỉ giữ lại một mình Thánh Nữ, còn lại đều giết!”

“Ngươi tính là thứ gì?” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo, phẫn nộ dâng tràn trong lòng ngực, gằn từng chữ:

“Luân Kiếp Tiên Cung ở trong mắt ta chính là một đám phế vật phải lợi dụng nữ nhân, Luân Kiếp Tiên Đế càng là phế vật bên trong phế vật, ngay cả khả năng chinh phục nữ nhân đường đường chính chính cũng không có, phải thông qua biện pháp tẩy não!”

“Thật buồn cười!”

Toàn trường sững sờ, lời nói của Lạc Nam vang vọng đất trời, bất kỳ ai đang quan sát tình cảnh nơi này đều có thể nghe thấy.

Suy nghĩ tỉ mỉ một chút, quả thật hắn nói cũng có đạo lý…

Dù sao thì qua nhiều thế hệ, hành vi của Luân Kiếp Tiên Cung chẳng thể qua mắt người đời, Lạc Nam mặc dù nói hơi khó nghe, nhưng nội dung không hề sai lệch.

Ánh mắt Thánh Nữ áo trắng chớp động…trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.

“Ngươi muốn chết!” Ông lão râu trắng tức giận đến toàn thân rung rẩy, quát lạnh nói:

“Luân Kiếp Tiên Đế đại nhân không phải loại tiểu lâu la như ngươi có thể sỉ nhục, hắn hùng tài đại lược, lấy tu vi Tiên Vương sáng tạo nên Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, vạn cổ bao người có thể sánh vai?”

Lôi Cực khoác tay ra hiệu ông lão không cần nói chuyện, híp mắt nhìn Lạc Nam cười nhạt:

“Ta thật tò mò, ngươi cho rằng một cái mai rùa có thể bảo vệ mình sao? lại dám ăn nói ngông cuồng trước mặt ta?”

Ở trong mắt hắn, Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận chỉ là một cái mai rùa không hơn không kém, tùy thời có thể nghiền nát.

“Bẩm Thái Trưởng Lão, kẻ này ỷ vào một ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa!” Ông lão râu trắng vội vàng giải thích nói.

“Ồ!” Lôi Cực ánh mắt nghiêm túc, lúc này nhìn sang Huyết Hồn Ma Đế cười khẽ:

“Đạo hữu, chúng ta liên thủ, để xem Vạn Yêu Thánh Địa có vì một con kiến hôi mà chống lại hai ta không?”

“Khà khà, cầu còn không được!” Huyết Hồn Ma Đế cười khoái trá, vội vàng gật đầu, thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ, sát khí đằng đằng nhìn Lạc Nam:

“Tiểu tử, hôm nay không ai có thể cứu ngươi, bất kể ngươi có thả hai người bọn hắn hay không, ngươi cũng phải chết!”

Toàn bộ Tiên Ma Vực âm thầm phỉ nhổ, quả nhiên là lão quái vật cáo già, trước đó có một thân một mình nên đưa ra điều kiện, lúc này được Lôi Cực gia nhập lập tức trở nên hung hăng càn quấy.

Vạn Yêu Thánh Địa mặc dù có ba Địa Yêu Đế, nhưng lấy hai đánh ba bọn hắn cũng không sợ…

Đạt đến cấp bậc Địa Đế, trừ khi dốc hết con bài, dùng mạng liều mạng…mới có thể phân ra thắng bại.

Cả Lôi Cực và Huyết Hồn Ma Đế đều không cho rằng Vạn Yêu Thánh Địa sẽ vì một Lạc Nam mà liều mạng với hai bọn hắn.

Đổi lại là bọn hắn cũng sẽ không làm như vậy…

“Lão cẩu, ta có nói sẽ tha cho bọn hắn bao giờ chưa?” Lạc Nam trêu tức nhìn Huyết Hồn Ma Đế.

Rất nhanh, Tỏa Thiên Hắc Ám mở ra, đem hắn và toàn thể chúng nữ cùng với hai tên trưởng lão Ma Thiên Môn bao phủ.

Ở bên trong Tử Giới, Lạc Nam bạo phát toàn lực, chúng nữ cũng phẫn nộ tung ra những công kích mạnh mẽ nhất.

Hai tên trưởng lão Ma Thiên Môn vốn bị thương khi Thiên Môn phá diệt, lúc này làm sao có thể chống lại?

Rất nhanh đã biến thành thịt vụn…

“Tiểu súc sinh muốn chết!”

Không thấy tình hình trong Tử Giới, Huyết Hồn Ma Đế phẫn nộ.

Hắn đoạt lại Huyết Hồn Lâu từ trong tay Hùng Bách, hướng về Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận nện thẳng xuống.

Ở phía bên kia, Lôi Cực cũng ngưng tụ Cửu Sắc Lôi Kiếp bằng Đế Lực…điên cuồng oanh tạc.

RĂNG RẮC…

Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận nứt ra, hư ảnh 12 Cung Hoàng Đạo hóa thành hư vô, triệt để tiêu tán…

Phỏng Thiên Kính bí mật chui vào Tử Giới…

“Giết!” Huyết Hào đám người hưng phấn gầm lên.

Đang muốn giết vào, Tỏa Thiên Hắc Ám vừa lúc tản đi, nào đâu còn tung tích của Lạc Nam và chúng nữ?

Chỉ còn lại một bãi đất trống.

“Trốn? các ngươi trốn được sao?”

Lôi Cực cùng Huyết Hồn Ma Đế cười gằn, Thần Thức của Địa Đế điên cuồng càn quét mà ra, bao trùm phần lớn Tiên Ma Vực…

Rất nhanh, đã phát hiện Lạc Nam và chúng nữ truyền tống về Làng Nhất Thế.

“Chạy như con chuột!” Lôi Cực cười gằn, một chân bước ra…biến mất tại chỗ.

Truy theo phía sau chính là Huyết Hồn Ma Đế đám người…

Chiến trường một lần nữa quay về Làng Nhất Thế.

Trong cùng lúc này, không gian bên ngoài Tiên Ma Vực nứt ra, từ trong đó đi ra một thân ảnh khổng lồ mặc áo choàng bạc.

“Đế Tử, người ngươi muốn tìm đang gặp tình cảnh nguy hiểm!” Có thanh âm thông báo vang lên bên tai thân ảnh khổng lồ.

“Là kẻ nào?” Thân ảnh khổng lồ giọng điệu lạnh xuống.

“Huyết Hồn Ma Đế cùng Luân Kiếp Tiên Cung!” Thanh âm hồi đáp.

Người khổng lồ sát cơ bạo tạc, giọng điệu trầm thấp nặng nề hòa vào hư không:

“Ai cho bọn chúng gan chó?”