Con Dâu Trời Phú

Chương 379






“Mười rưỡi, giá cổ phiếu đã khôi phục lại phạm vi dao động lại một lần nữa sụt giảm, hơn nữa còn không có hiện tượng tăng trở lại.”

“Anh thấy thế nào?” Đàm Hi hỏi, bốn bề yên tĩnh.

Nhịp tim vừa khôi phục lại bình thường của Lưu Diệu lại bắt đầu đập nhanh hơn, bàn tay đang cầm điện thoại vô thức siết chặt lại.

Hít thở sâu, sắp xếp lại lời nói, “Chiều qua, lãnh đạo cấp cao của Hoa Nhuận do liên quan đến việc chơi gái hút thuốc phiện nên bị bắt, tin tức theo đó lan truyền khắp nơi trở thành hot search trêи weibo, trải qua một đêm nảy nở, đã náo loạn đến mức mọi người đều biết. Hôm nay khi vừa bắt đầu phiên giao dịch giá cổ phiếu đã sụt giảm điên cuồng, có lẽ là vì bị ảnh hưởng bởi sự kiện đó.”

“Vậy anh thấy chúng ta nên đưa ra kế sách thế nào mới thoát khỏi được nguy cơ lần này?”

“Tôi sao?”

“Ừm.”

Lưu Diệu trầm ngâm giây lát, “Để, để tránh tổn thất lớn hơn, tôi đề nghị…”

Đàm Hi nhướng mày.

“Bán tháo toàn bộ.” Anh ta cố ổn định lại nhịp tim, đưa ra một đáp án.

Hàng lông mày kiếm rậm thẳng nhíu chặt lại, nhưng ngữ điệu vẫn bất động như núi, “Nguyên nhân.”

“Lớp lãnh đạo cấp cao bị bắt vào tù là giám đốc tài vụ của Hoa Nhuận, nay giá cổ phiếu đang sụt giảm điên cuồng, nội bộ công ty cũng gặp nguy cơ theo, nếu không có gì bất ngờ, thì trong một khoảng thời gian ngắn giá cổ phiếu sẽ không có khả năng tăng lại được. Nếu giải quyết dứt khoát, dứt ra kịp thời, thì tổn thất của chúng ta cũng không đến mức quá nghiêm trọng.”

“Chặt tay tìm đường sống sao? Đây là kết luận anh đưa ra sau khi tự suy nghĩ cả nửa ngày hay sao?”

Da đầu Lưu Diệu tê dại, “Có vấn đề gì…” Hay sao?

“Có.” Từ cuối cùng còn chưa kịp thốt ra, đã bị Đàm Hi mạnh mẽ cắt ngang.

“… Tôi không hiểu.”

“Trước khi anh trả lời, tôi có ba câu hỏi. Câu hỏi thứ nhất, scandal bắt người xảy ra chiều qua, thời gian cụ thể là trước khi đóng phiên giao dịch, vậy tại sao giá cổ phiếu không sụt giảm ngay lúc đó mà đến ngày hôm sau mới bắt đầu có sự biến động kỳ lạ?”

“Do tính chậm trễ của việc lan truyền tin tức chăng?”

“Được. Vậy tôi lại hỏi anh, có vô số lãnh đạo doanh nghiệp cấp cao bị bắt, thậm chí còn không thiếu loại E, vậy tại sao chỉ có giám đốc tài vụ của Hoa Nhuận lại được leo lên hot search?”

“…”

“Ok, chúng ta không truy cứu đến những thứ đó, anh trả lời câu hỏi thứ hai của tôi. Nếu đã là do scandal kia khiến cho giá cổ phiếu sụt giảm điên cuồng, vậy tại sao lại có dao động giá trị đỉnh? Hay nói cách khác, vào lúc mười giờ mười lăm phút hai mươi giây tại sao giá cổ phiếu lại xuất hiện hiện tượng tăng lại với biên độ nhỏ?”

“Có, có thể lẽ…” Lưu Diệu bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, mấy câu hỏi liên tiếp anh ta không thể chống đỡ được.

“Câu hỏi thứ ba, anh có phân tích lần giảm có vẻ như bình thường vào thời điểm mười giờ mười lăm phút so với lần sụt giảm gần như là chạm đáy vào lúc này có gì giống và khác nhau hay không?”

“… Xin lỗi.” Ngoài hai từ này, Lưu Diệu không biết anh ta còn có thể nói gì được nữa.

“Anh không hề.” Ánh mắt Đàm Hi sáng như đuốc, tuy cách qua điện thoại, nhưng Lưu Diệu vẫn cảm giác được có một luồng sóng uy phong đè nén đang ép về phía anh ta, khiến anh ta không thể thở nổi.

“Xin lỗi…” Ngừng lại giây lát, “Có thể nói cho tôi biết tại sao lại thế không?”

“Khi phân tích tình hình tài chính hiện tại của một công ty, bước đầu tiên phải làm thế nào?”

“Hỏi… hỏi tôi sao?”

“Đương nhiên rồi.” Giọng điệu Đàm Hi không rõ là vui hay giận.

Lưu Diệu mím môi, trầm ngâm một lát, rồi mới lắp bắp mở miệng: “Phân tích bối cảnh?”

Trước mặt Đàm Hi, sự tự tin vốn còn lại không nhiều của anh ta đã bị nghiền hết thành cám, ngay cả mở miệng ra nói cũng phải suy nghĩ trước sau. Anh ta thực sự không muốn bị đả kϊƈɦ thêm nữa.

“Rất tốt.”

Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Lưu Diệu vẫn còn đang ngẩn ngơ, bên kia Đàm Hi đã thẳng thắn nói tiếp.

“Hoa Nhuận chỉ là một công ty công nghệ mới lên sàn chưa đầy ba tháng, ban đầu chúng ta chọn nó, cũng là vì thấy nó vừa mới khởi đầu, có tiềm lực phát triển rất lớn.”

Đôi mắt Lưu Diệu lộ vẻ trầm tư, bất giác gật đầu.

Ban đầu, Hoa Nhuận là đối tượng nhập cổ phiếu được hai người đồng thời chọn trúng, khi tiến hành phân tích các tiêu chí, Lưu Diệu đã làm sáng tỏ những căn cơ của công ty này.

Thời gian lên sàn ngắn, bởi vì là công ty công nghệ, cho nên quy mô không lớn lắm, trung tâm R&D dưới trướng công ty này lại có thực lực rất mạnh.

Nhưng anh ta nghĩ không thông được điều này thì có liên quan gì đến việc giá cổ phiếu sụt giảm điên cuồng chứ?

“Một công ty kiểu mới với quy mô ban đầu như vậy, trong thị trường chứng khoán cổ phiếu A mênh ʍôиɠ bát ngát còn chưa có gì nổi bật, vậy mà một giám đốc phòng tài vụ bị bắt lại có thể lên hot search được, anh cảm thấy ở đây có vấn đề gì không ổn không?”

“Lần này khi sụt giảm giá cổ phiếu lại lập tức bật ngược lại, điều này chứng tỏ có người đang cố tình khống chế hạ thấp giá cổ phiếu, dựa vào tính lưu động và tính điều tiết của thị trường vốn trong thời gian ngắn đã khôi phục lại bình thường, tương đương với… tác dụng quán tính trong vật lý học.”

Trong lòng Lưu Diệu kinh hãi, “Ý cô là, có người đang ác ý thao túng thị trường chứng khoán sao?!”

“Chỉ là suy đoán mà thôi.”

“Không phải chứ… nếu thị trường vốn đã bắt đầu phát huy tác dụng, thì không thể tạo nên sự trượt giá điên cuồng sau đó được…” Chỉ trong thời gian ngắn đã có được hiểu quả như vậy, hoàn toàn không thể thế được!

Đàm Hi cười, “Quán tính tồn tại phổ biến, nhưng anh có thể nói quán tính là thứ không thể khống chế được không?”

“Về ý nghĩa lý thuyết mà nói…”

“Bây giờ không nói đến lý thuyết, chỉ phân tích tình hình thực tế.”

“Nhưng đối phương làm vậy sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Cũng có nghĩa là, muốn trong khoảng thời gian ngắn, kϊƈɦ động đại bộ phận dân cổ phiếu bán tháo…” Đâu phải là yêu ma quỷ quái, sao có thể khống chế được đến nhiều người như vậy chứ?

Trừ khi… là tổ chức tà giáo gì đó?

Nhưng tổ chức tà giao lại đi nhằm vào một công ty công nghệ làm gì chứ?

Tư duy ngổn ngang trăm mối…