Đến khi thỏa mãn như một màn chào buổi sáng anh mới đứng dậy bế cô vào phòng tắm mà tẩy rửa cho cả hai. Xong xuôi liền kiếm một bộ đồ đủ che đi những vết hoan ái cho cô rồi cùng cô ra ngoài. Xuống sảnh khách sạn, cả hai bắt gặp hình anh Kim Dương đang ăn cùng cô con gái. Hạo Thần tiến lại xoa đầu bé con rồi nhìn bàn ăn
\-Sao lại ăn như vậy? Em không biết lo cho sức khỏe của mình thì cũng nên suy nghĩ cho đứa con trong bụng chứ!!
\-Tại em lười mà...aaa Thẩm Vy, chị lại đây ngồi với em đi!
Thẩm Vy ngượng nghịu tiến lại, nhìn vào mắt Kim Dương bỗng chốc cô cảm thấy tội lỗi dâng lên. Kim Dương nhìn anh rồi chớp chớp mắt
\-Anh à, anh sẽ nấu buổi sáng cho tụi em mà hả?
Hạo Thần liếc xéo Kim Dương rồi quay người tiến vào bếp
\-Mọi người ngồi đợi đi, anh vào trong làm bữa sáng cho mọi người.
Thẩm Vy ngồi cùng Kim Dương mà cứ cúi mặt xuống khiến Kim Dương khó hiểu
\-Chị Thẩm Vy, chị sao vậy?
\-À, không sao...Kim Dương à, chuyện quá khứ chị xin lỗi em...
\-Ây không sao mà, qua cả rồi!!
\-Em tha lỗi cho chị sao? Nếu chị nói chị phạm lỗi lớn hơn với em thì...
\-Không sao cả, em tha thứ hết!! Đừng nghĩ nhiều mà!!
Dù Kim Dương nói vậy nhưng lòng Thẩm Vy vẫn không yên. Sự áy náy này sao cô có thể nghĩ không có gì thì lập tức sẽ chẳng có gì xảy ra. Nhìn Kim Dung đang còn cầm búp bê trên tay mà nghịch nghịch lại nhìn vào cái bụng bầu của Kim Dương, bỗng chốc cô nghĩ cô cứ như là một kẻ xấu xa đi phá hoại gia đình người khác vậy. Cuộc đời cô ghét nhất là thể loại trà xanh phá hoại hạnh phúc người khác mà nhìn xem cô đang làm gì?
Hạo Thần bước ra đặt hết thảy đồ ăn xuống bàn rồi kéo ghế ngồi cạnh cô. Thẩm Vy như chột dạ mà giật mình nhìn anh rồi kéo ghế nhích ra một chút. Hạo Thần khẽ cười rồi gắp thịt vào chén Kim Dương
\-Này, ăn đi!! Bác sĩ bảo em phải tẩm bổ thai nhi thật tốt đấy!!
\-Em biết rồi!!
Kim Dương bĩu môi đưa miếng thịt lên miệng. Lời quan tâm kia chính thức khiến cô nổi lên lòng ghen, dù biết mình quá đáng khi đã xen vào hạnh phúc của người khác...biết là mình sai nhưng cô làm sao có thể tự điều chỉnh cảm xúc đây?
Kim Dương cắn miếng thịt rồi nhìn anh
\-Hôm qua anh đi đâu vậy? Sao không về phòng?
Thẩm Vy như đứng tim thật sự, cô khẽ mím chặt môi cúi xuống ăn phần của mình. Hạo Thần lại khác anh khá ung dung mà nhìn cô rồi nhìn Kim Dương
\-Anh bận vài việc cần giải quyết!! Nếu thấy anh về muộn em cứ ngủ trước đi!!
\-Vâng!! Nhưng mà nếu có như vậy thì anh cũng nên gọi cho em một tiếng chứ!! Em bầu bì như vậy không thể ngồi chờ anh đâu đấy!!
\-Dạ, anh biết rồi. Em uống sữa đi, là sữa tốt cho mấy bà bầu hung dữ đấy!!
\-Anh...muốn chết sao?
\-Haha anh đùa mà!! Ăn đi!!
Cả buổi ăn Thẩm Vy chỉ im lặng nhìn anh và Kim Dương đối thoại. Hạo Thần thấy cô không ăn nhiều liền lên tiếng, đưa đũa gắp miếng thịt cho vào chén cô
\-Em ăn nhiều vào, ốm lắm rồi đấy!!
Cô nhìn anh rồi nhìn Kim Dương mà nở nụ cười ngượng nghịu. Ăn xong cô liền xin phép về phòng, Hạo Thần đưa mẹ con Kim Dương lên phòng rồi mới qua phòng cô. Đẩy cửa bước vào, anh thấy cô đang ngồi lướt điện thoại trên giường liền tiến lại
\-Làm gì đó?
\-Ừm, lướt IG thôi!!
\-Ban nãy em ghen sao?
Cô như nói trúng tim đen mà phồng má láo mắt nhìn anh
\-Không có!!
Anh bật cười ôm lấy cô
\-Đừng ghen...
\-Em biết rồi...một tuần này ở bên anh là đủ rồi, em không mong muốn gì hơn đâu!!
Hạo Thần nhíu mày buông cô ra rồi nhìn thẳng vào mắt cô
\-Ý em là sau một tuần này, em và anh chẳng liên quan gì nữa?
\-Hạo Thần, em nghĩ như vậy là tốt cho tất cả mà!!
Hạo Thần khẽ gật đầu như sự đồng ý khiến cô có chút hụt hẫng, anh hôn nhẹ lên chán cô
\-Anh bận công việc, giải quyết xong sẽ qua với em!!
Tới tận 10 giờ tối, Hạo Thần mới qua phòng cô. Nhìn anh có vẻ mệt mỏi mà tiến lại ngã nhào vào người cô
\-Thẩm Vy, cho anh ôm một chút!!
Thẩm Vy có chút bất ngờ rồi cũng mặc anh ôm mình. Một lúc sau, Hạo Thần đứng dậy tiến vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi leo lên giường ôm lấy cô mà nhắm mắt lại
\-Hạo Thần, anh về bên kia đi!!
\-Suỵt, anh đang mệt...để anh nghỉ một lát!!
\-Nhưng mà...
\-Ngoan, sáng mai có quà cho em!!
Nói rồi anh hôn nhẹ lên chán cô rồi kéo cô vào lòng mà siết chặt hơn
\-Ngủ ngon!!
Thẩm Vy ngoan ngoãn nằm trong lòng anh một lúc mà chìm vào giấc ngủ.