Còn Chọc Tôi Đánh Anh Thật Đó

Còn Chọc Tôi Đánh Anh Thật Đó - Chương 33




Lúc ăn trưa, Jack cũng điên cuồng chạy tới, vừa vào cửa đã thét to: “Cha!Ba! Anh dâu, anh hai! Con nhớ mọi người chết đi được.”

Philip liền nở ra một nụ cười thật to, tiến lên ôm đứa con thứ hai của mình: “Jack! Cha cũng nhớ con chết mất!”

Jack cùng Philip nhiệt tình ôm thật lâu mới chịu buông tay ra, sau đó Jack chạy tới chỗ ba mình: “Ba thì sao?”

Ba của anh đánh một cái vào lưng rồi chỉ vào bồn nước: “Rửa tay ăn cơm.”

Jack liền nhìn qua anh hai và anh dâu mình, hai người họ lại làm như không nhìn thấy anh, khiến cho anh đau lòng đi rửa tay lên bàn ăn.

Tất cả mọi người đã ngồi vào bàn, Philip nhìn nhìn hai đứa con của mình, lại nhìn nhìn thằng con dâu, rất thỏa mãn, sau đó cảm thán: “Nếu có thằng út ở đây thì tốt quá … À đúng rồi King, nghe nói bạn đời của thằng út là bạn thuở nhỏ của con à?”

King “… Chưa là bạn đời đâu ạ, Jeft chưa theo đuổi được mà.”

Philip hiếu kỳ: “Khó theo đuổi lắm à?”

King yên lặng lắc đầu: “Nếu nói là khó theo đuổi thì phải nói là so easy … Con nghĩ ngài sẽ thích Shane lắm đó.”

“Vì sao?” Philip không ngừng hỏi, ngoại trừ Jason ra, những người còn lại cũng hiếu kỳ.

King mỉm cười: “Tính tình cậu ấy rất tốt.”

Ăn xong cơm trưa, Jason ngoan ngoãn đi rửa chén, Jack cùng Philip ở trên sofa phòng khách líu ríu líu ríu tán gẫu mấy việc nhỏ nhặt thường ngày. Bên cạnh là ba của Jason, đang cầm IPad xem tin tức.

Ba của Jason, hay tên gọi là Âu Dương Kiếm Phong (Jiàn fēng), thế nhưng Philip mới học tiếng Trung nói không được lưu loát, cuối cùng đơn giản chỉ gọi ông là “Kiếm” (Jiàn), hoặc là “Kiếm Kiếm”, hoặc là “Tiểu Kiếm Kiếm”, đến tận khi đứa con cả sinh ra đời thì Philip mới chịu sửa lại gọi là “Kiếm Phong”, thế nhưng cái nickname này khi cặp phu phu này ở chung riêng chỉ mỗi hai người thì cũng hay gọi, rất tình thú, nói chung cái vấn đề này ai cũng hiểu mà.

Một lát sau, Jason dọn dẹp xong xuôi, Philip cùng Jack mới hiếu kỳ mà hỏi hắn: “King đâu? Vẫn đang ở trong phòng làm gì thế?”

Jason cũng không biết, nhún nhún vai đi gõ cửa phòng ngủ (hiện tại hai người họ cuối cùng cũng ở cùng 1 phòng).

Cửa mở, King cả người đầy nước đang lau khô tóc bước ra.

“Sao tự dưng lại tắm lúc này?” Jason hỏi, cầm lấy khăn mặt của y tiếp nhận việc lau khô tóc.

King thản nhiên nói: “Để chụp hình cho đẹp.”

Jason: “Chụp? Chụp ảnh cho cái gì?”

King quay đầu lại, ngửa đầu nhìn người đàn ông vẻ mặt kinh ngạc không giải thích được, mỉm cười: “Ảnh trên giấy chứng nhận đó.”

Sau khi quay đầu lại, lại chỉ vào mấy người đang ngồi trên sofa ngoài phòng khách: “Ông ấy, ông ấy, cậu ta, không phải tới hối thúc kết hôn sao?”

Jason: “..”

Tổ ba người ngoài phòng khách: “…”

Ba của Jason vẻ mặt không chút cảm xúc tiếp tục nhìn iPad xem tin tức.

Jason chớp con mắt nhìn nhìn King, lại nhìn nhìn cha của mình, cuối cùng lựa chọn đầu thú: “Anh dâu, em chỉ tới đổ thêm lửa thôi, cầm đầu là anh hai, tham mưu là cha đó.”

Philip cười tủm tỉm: “Không hổ là con dâu của cha, con xem, chưa gì hết đã bị con nhìn thấu hết.”

“Chỉ là không nghĩ đây lại là chiến thuật của người nha.” Hỏi lại, nhưng King cũng không tiếp tục truy vấn, nhún vai nói. “Thế nhưng hiện tại mặt vẫn còn chưa phù lên, nên giờ đi chụp ảnh làm giấy chứng nhận cũng được.”

Jason: “…”

Người đàn ông dùng khăn mặt quấn đầu của King lại, kéo đầu y qua tặng một nụ hôn thật nồng nhiệt, một lát sau mới buông ra, tức giận: “King, anh thật yêu chết cái tính giản đơn thô bạo này của em.”

King nâng khuỷa tay khúc mạnh khiến Jason phải lùi 1 bước, sau đó âm trầm phẫn nộ nói: “Chẳng phải toàn bộ đều là do anh cầm đầu sao?”

Ba của Jason dời đi một chút ánh mắt từ iPad, mang chút đồng tình nhìn đứa lớn nhất nhà, bản thân mình dù rằng là chồng thế nhưng giá trị vũ lực gần như bằng 0 … Mà hình như dù là vậy thì bản thân cũng không có gì bất mãn … Thế là lại mang ánh mắt đồng tình đó nhìn ngược vào iPad, từ đó nhìn thấy được chính bản thân mình.

Philip cười tủm tỉm che mắt Jack: “Ôi chao ôi chao, hường phấn hường phấn.”

Jack: “Cha, con muốn nhìn, liếc mắt nhìn cũng đâu có mang thai.”