Bọn họ đều không xem giấc mơ là thật. Thậm chí người trong cuộc Tang Lân còn không rõ chuyện gì xảy ra trong mơ, chỉ biết mình bị người chịch run chân, lúc ngủ dậy bụng đầy tinh dịch, mới sáng sớm đã phải giặt quần lót.
Tang Lân vốn có thần kinh thô, bị Cao Vũ Xuyên lừa gạt nên tin sái cổ lập luận người tách biệt với bướm, mất trinh đối với cậu giống như vô tình làm mất mười xu, cùng lắm chỉ buồn ba phút rồi thôi. Mối lo lắng duy nhất của cậu là mang thai, nếu vậy cậu sẽ biến thành ông bố đơn thân không nơi nương tựa......
Diệp Tấn đi bên cạnh, đổi cốc nước đá trên tay cậu thành cà phê nóng rồi nói: "Cậu nghĩ xa quá rồi đấy."
Cậu ngại không dám vào nhà thuốc nên năn nỉ Diệp Tấn giúp mình. Nam sinh thở dài kéo khẩu trang lên rồi vào mua que thử thai giùm cậu, trên đường về ký túc xá còn mua cho cậu một cái bánh kebab.
"Cậu chu đáo ghê cơ." Tang Lân cảm thán rồi ăn hết miếng bánh cuối cùng, quai hàm phồng lên, lúng búng nói, "Diệp Tấn, sau này kết hôn chắc cậu tốt với vợ mình lắm nhỉ."
Diệp Tấn nhìn sốt cà chua dính trên môi thiếu niên, hắn lắc đầu rồi lấy khăn tay trong túi ra nói: "Lau đi."
"Cậu vừa đẹp trai vừa thông minh, chắc gen di truyền sẽ tốt lắm đây," Tang Lân càng khen càng hăng, "Hơn nữa cậu còn rất kiên nhẫn, biết cách chăm sóc người khác, cũng rất có tinh thần trách nhiệm."
Diệp Tấn dừng lại, gò má hơi nóng.
Cổ họng hắn nghẹn ứ, mơ hồ cảm thấy người khiến Tang Lân mang thai chính là mình...... Hắn phá trinh Tang Lân, cứ tưởng là mơ nên hoàn toàn không kiềm chế dục vọng, trước khi Tang Lân chưa tiết lộ bí mật, hắn còn nằm mơ dâm loạn như vậy đến mấy lần.
Thì ra lượng tinh dịch kia đều nằm trong âm đ*o đối phương, thảo nào mộng tinh mà quần lót hắn vẫn sạch trơn.
Nhất định phải chịu trách nhiệm mới được. Hắn nghĩ.
Nhưng Diệp Tấn lại không dám thú nhận với Tang Lân.
Hắn nhớ tới điều ước thất đức của mình trong miếu, một là hy vọng Tang Lân cong thành nhang muỗi, hai là mong đối phương sớm khai sáng để hiểu được lòng hắn. Nhắm mắt cầu nguyện xong, hắn nghĩ mình nên cúng gì đó, thế là đặt miếng ngọc bội đeo trên ngực dưới chân tượng thần.
Mặc dù hắn theo chủ nghĩa duy vật nhưng lâu lâu mê tín một lần chắc cũng không sao.
Ai ngờ ngôi miếu kia linh nghiệm như vậy, hắn chỉ ước Tang Lân khai sáng, thế mà thần linh cho Tang Lân mọc bướm luôn.
Hai người kia vẫn chưa về ký túc xá.
Khi Tang Lân thử thai trong toilet, Diệp Tấn đứng ngoài ban công hóng gió. Hắn chợt nhận ra có chỗ nào đó sai sai —— Nếu hắn là cha đứa trẻ thì sao có thể để mặc Kỳ Thừa Diệu chạm vào Tang Lân được? Rõ ràng hôm qua hắn đã có thể ngăn cản...... Hơn nữa dù Tang Lân không mang thai thì hắn vẫn phải chịu trách nhiệm, dù sao trong mơ hắn cũng làm nhiều chuyện quá đáng vậy mà.
Hắn nắm lan can, đột nhiên cảm thấy thông đồng với các bạn cùng phòng khác không đúng lắm.
Diệp Tấn thông đồng làm bậy với hai người kia đơn thuần là muốn ăn ké, bởi vì Tang Lân chỉ thích nữ sinh, còn hắn không dám chắc mình có thể khiến đối phương cam tâm tình nguyện lên giường với mình.
"Vạch chuẩn rất đậm, vạch kết quả lại mờ tịt......" Diệp Tấn nhìn que thử một lát rồi cau mày nói, "Có thể cậu mang thai rồi, mà cũng có thể chưa, đợi mấy ngày nữa thử lại xem sao."
Kết quả mơ hồ khiến nỗi lo vừa lắng xuống trong lòng hắn lại trỗi dậy.
Diệp Tấn thò tay vào túi áo, vừa mân mê hộp bao cao su trong túi vừa ngẩng đầu nhìn thiếu niên lo âu trước mặt, hắn nói tiếp: "Nếu chưa chắc thì tụi tớ vẫn sẽ tiếp tục trực đêm giùm cậu."
Tang Lân ôm chầm lấy hắn rồi cảm động nói: "Có anh em tốt như cậu đúng là phúc ba đời của tớ mà......"
Có vợ ngốc như cậu chắc kiếp trước tớ phạm phải tội gì tày đình lắm. Diệp Tấn nghĩ thầm, im lặng một lát rồi ôm lưng thiếu niên, gượng gạo nói: "Đừng khách sáo."