Mạc Ái Ly thật sự không thể hít cùng bầu không khó với cái tên khốn nạn họ u kia, hiện tại cô cũng không tiếp xúc với anh ta nhiều như trước đây nên cũng không thể đoán được Ý đồ của anh ta.
Dù u Dương Tư có ý đồ tốt hay xấu thì người tổn thương cuối cùng cũng chỉ là Mạc Du Uyển…
Mạc Ái Ly đưa tay sang nắm lấy tay phong cảnh thần, trong lòng cô có nhiều tâm sự muốn giãi bày với anh nhưng cô không biết nói từ đâu và nên nói chuyện gì ngay lúc này.
Dù sao đây cũng là việc riêng của gia đình cô, hoàn toàn không liên quan đến phòng cẩn thân Phong Cảnh Thần…
Phong Cảnh Thần dường như đoán được tâm sự của Mạc Ái Ly, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, giọng nói trầm thấp từ từ vang lên…
“Có chuyện gì thì em cứ nói với anh, dù anh không giúp được gì cho em nhưng ít ra em vẫn cảm thấy nhẹ lòng…”
Mạc Ái Ly gật đầu, cô suy nghĩ một lúc rồi quyết định lựa lời nói chuyện với Phong Cảnh Thần, cô thật sự không muốn giấu hắn bất kỳ chuyện gì, dù sao hắn cũng là người duy nhất mà cô tưởng tượng trong lúc khó xử như thế này…
“Anh nghĩ rằng việc em đồng ý cho Mạc Du Uyển kết hôn với u Dương Tư là tốt hay xấu? Mặc dù em không muốn con bé chịu tổn thương nhưng em bắt buộc phải làm như vậy thì con bé mới nhận ra sai lầm của mình…”
Từ trước đến nay Phong Cảnh Thần chưa bao giờ nghi ngờ về quyết định của Mạc Ái Ly, dù cô có quyết định hay làm bất cứ chuyện gì thì trong mắt hắn cô vẫn là người đúng nhất…
“Anh thì cảm thấy cách tốt nhất để một người có thể sửa chữa bản thân và trở nên tốt hơn chính là để họ tự trải qua cảm giác đau khổ do chính họ tạo ra.
Với tình hình bây giờ dù em có khuyên nhủ hay dạy bảo thì em gái của em cũng sẽ không nghe đâu…”
Phong Cảnh Thần nói đúng với những gì mà Mạc Ái Ly đang nghĩ, cô hy vọng có thể dành chút thời gian ít ỏi vào buổi tối để khuyên nhủ cha mẹ của mình…
“Cảm ơn anh, có anh thật tốt…!”
Phong Cảnh Thần thích nhất là bộ dán vui vẻ mỉm cười của Mạc Ái Ly, hắn ước gì mỗi ngày cô đều có thể mỉm cười với hắn giống như vậy…
“Sau này em đừng suy nghĩ nhiều nữa nhé! Những chuyện phiền não như thế này không tốt cho sức khỏe của em đâu…”
Mạc Ái Ly gật đầu cô đi dạo với Phong Cảnh Thần thêm một lúc nữa rồi mới bước vào trong nhà.
Ban đầu cô cứ tưởngMạc Du Uyển và u Dương Tư sẽ ở lại dùng bữa, nhưng khi cô trở vào trong thì đã thấy bọn họ rời đi trước.
Mà nói cũng đúng thôi, sau khi gây ra một vụ náo loạn như vậy thì còn sức đâu mà ăn tối cùng nhau cơ chứ…
Căn nhà đột nhiên trở nên yên tĩnh đến lạ thường bây giờ trong phòng khách chỉ còn một vài người giúp việc đi qua đi qua và còn mỗi Mạc Ái Ly và Phong Cảnh Thần đang ngồi trò chuyện cùng nhau.
Hơn hai tiếng sau thì vợ chồng Mạc Hà cũng đi xuống nhà, ông bà không hề hỏi gì đến chuyện củaMạc Du Uyển mà trực tiếp mời cô và Phong Cảnh Thần ở lại dùng bữa tối…
Mạc Ái Ly vui vẻ vào bếp giúp mẹ cô dọn đồ ăn lên, còn Phong Cảnh Thần và cha của cô thì ở phòng khách để nói chuyện với nhau.
Có lẽ bọn họ đang nói về một vài dự án sẽ được tiếp tục đầu tư trong tương lai hoặc hai bên gia đình hợp tác với nhau, đa số là những chuyện kinh doanh mà dù cô có nghe hàng trăm lần cũng không thể hiểu nổi…
Vì Mạc Ái Ly đã thoát khỏi thời kỳ thai nghén kinh hoàng nên cô có thể ăn được tất cả những thứ mà cô thích, chuyện này cũng khiến Phong Cảnh Thần ít đau đầu hơn khi phải chọn lựa từng món ăn phù hợp để gắp cho cô…
Mạc Ái Ly nhìn về phía Phong Cảnh Thần, cô do dự một lúc rồi quyết định lên tiếng khuyên nhủ cha mẹ mình, cô thật sự không muốn nhìn thấy cảnh gia đình đang hạnh phúc bị phân tán và chia rẽ…
“Con nghĩ cha mẹ nên đồng ý mối hôn sự của Mạc Du Uyển và u Dương Tư, nếu bây giờ chúng ta cứ cố chấp ngăn cản con bé thì nó sẽ hận chúng ta thôi! Cách tốt nhất để Mạc Du Uyển nhận ra sai lầm của mình chính là để con bé tự trải qua chuyện đó, cuồi cùng nó sẽ nhận ra ai mới là người thật sự quan tâm đến nó…”
Phong Cảnh Thần chỉ tập trung quan sát dáng vẻ nghiêm túc của Mạc Ái Ly, hắn không muốn xen vào chuyện của gia đình cô nên quyết định ngồi nghe tất cả những gì mà cô sắp nói…
“Cha mẹ cũng đừng nên bao bọc em ấy quá, em ấy nên trải qua những chuyện như thế này thì em ấy mới có thể trưởng thành được…”
Mạc Hà cảm thấy lời nói của Mạc Ái Ly rất đúng nhưng bản thân là người làm cha thì ông không thể trơ mắt đứng nhìn con gái của mình rơi vào chỗ nguy hiểm được…
“Cha hiểu những gì mà con nói nhưng cha không thể làm như vậy được.
Dù Mạc Du Uyển có sai đi chăng nữa thì nó cũng chính là con gái của cha, cha không thể tự tay đẩy con của mình vào chỗ chết được…”
Có lẽ Mạc Ái Ly Đã không suy tính kỹ càng trước khi nói ra chuyện này, cô quên mất việc người làm cha làm mẹ nào cũng yêu thương con cái của mình vô điều kiện, dù đứa con đó có sai lầm như thế nào đi chăng nữa thì vẫn chỉ là đứa con bé bỏng của cha mẹ…
Bầu không khí bỗng chốc trở nên khó xử, cuối cùng Phong Cảnh Thần cũng lên tiếng để nêu lên quan điểm của mình…
“Hay tính như vậy đi, bây giờ mặc dù chuyện Mạc Du Uyển cứ khăng khăng muốn kết hôn với u Dương Tư, chúng ta cũng không thể ngăn cản con bé, hay đồng ý với mối hôn sự này.
Vậy bây giờ cứ cho hai người đính hôn với nhau trước, trong thời gian đó cứ quan sát biểu hiện của u Dương Tư, sau đó tính tiếp…”
Mạc Ái Ly cảm thấy phương án của Phong Cảnh Thần rất được, ấy vậy mà từ nãy đến giờ hắn vẫn không lên tiếng, uổng công cô vắt óc suy nghĩ ra vô số lời lẽ hay ho để khuyên nhủ cha mẹ mình…
Cả ba người nhà họ Mạc đều đồng ý với phương án mà Phong Cảnh Thần đề xuất, có lẽ bọn họ nên đến u gia một chuyến để nói rõ mọi chuyện với cha mẹ của u Dương Tư chứ không phải chỉ nói chuyện riêng với hai đứa trẻ kia.
Dù sao chuyện đính hôn và kết hôn cũng không phải chuyện nhỏ…