Mặc dù hiện tại Mạc Ái Ly biết Tạ Na là người dưới trướng của Phong Cảnh Thần nhưng cô vẫn không yên tâm về cô ta, rốt cuộc những ngày đó có chuyện gì mà Tạ Na cứ liên tục đến làm phiền Phong Cảnh Thần dẫn đến việc hắn luôn về nhà rất trễ.
Bình thường Mạc Ái Ly sẽ đi ngủ sớm để tốt cho sức khoẻ của cô và bé con, nhưng hôm nay cô quyết định đợi Phong Cảnh Thần về rồi hỏi cho ra lẽ.
Mấy hôm trước cô chỉ lo nghĩ chuyện khác nên mới không nói rõ ràng với hắn chuyện của Tạ Na…
Mạc Ái Ly ngồi thoải mái trên chiếc sofa mềm mại, với một chăn ấm và một ly đồ uống bên cạnh.
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào phòng, tạo ra một không gian ấm áp và dịu dàng.
Cô vừa tắt đèn trong phòng khách, nên không gian có phần tối nhẹ, tạo điều kiện tốt nhất để xem phim.
Trên màn hình, những hình ảnh và âm thanh cùng nhau tạo thành một thế giới khác, đưa cô vào một câu chuyện lãng mạn.
Không biết từ bao giờ mà Mạc Ái Ly lại thích xem những bộ phim trắng đen giống như Phong Cảnh Thần, mặc dù mục đích xem phim của hai người hoàn toàn khác nhau.
Sau khi lựa đi lựa lại một lúc thì Mạc Ái Ly quyết định xem một bộ phim có tên là Casablanca.
Phim xoay quanh câu chuyện tình yêu giữa Rick Blaine và Ilsa Lund trong thời kỳ chiến tranh thế giới thứ hai.
Phim được quay bằng kỹ thuật trắng đen, tạo ra một không gian nghệ thuật đặc biệt và sâu sắc.
Màu sắc trắng và đen được sử dụng để tạo ra sự tương phản giữa tình yêu và bí ẩn.
Ánh sáng và bóng tối được sử dụng để tạo ra không gian đầy cảm xúc và mờ ảo.
Câu chuyện trong phim Casablanca kết hợp giữa tình yêu, bi kịch và lòng trung thành.
Rick, một người đàn ông lạnh lùng và bí ẩn, gặp lại tình yêu cũ Ilsa, người đã từng làm tan vỡ trái tim anh.
Họ đối mặt với việc phải đưa ra những quyết định khó khăn và đau khổ trong bối cảnh chiến tranh và tình yêu.
Phim Casablanca tạo ra những cảnh quay đầy cảm xúc và lãng mạn, với diễn xuất tuyệt vời của các diễn viên.
Những khoảnh khắc tĩnh lặng, những gương mặt đầy biểu cảm và những cử chỉ nhẹ nhàng tạo ra một không gian đầy cảm xúc và tình yêu.
Cảm giác mềm mại và thoải mái của sofa làm cho Mạc Ái Lu thấy thú vị và thư giãn.
Cô nhấm nháp đồ uống của mình và nhìn vào màn hình với ánh mắt tập trung.
Khi cô xem phim, cô hoàn toàn chìm đắm vào câu chuyện và nhân vật.
Cảm xúc và cảm nhận của nhân vật được thể hiện qua khuôn mặt của cô, tạo nên một cảm giác chân thực và sâu sắc.
Trong lúc đợi Phong Cảnh Thần đi làm về, Mạc Ái Ly tận hưởng thời gian của mình, để thư giãn và thả lỏng tâm trí trước khi xuất hiện thêm một điều gì đó khiến cô phát điên giống như lần trước.
Phong Cảnh Thần lái xe vào trong sân, hắn nhìn thấy đèn bên trong nhà đã tắt gần hết nên đoán chừng người làm đã nghỉ ngơi.
Dù sao bây giờ đồng hồ cũng đã điểm gần nửa đêm.
Phong Cảnh Thần bước vào nhà với bước chân chậm rãi và cử chỉ vô cùng mệt mỏi sau khi phải quyết rất nhiều công việc cùng một lúc, ngưng chuyện khiến hắn đau đầu nhất vẫn là không biết khi nào Mạc Ái Ly mới chấp nhận tổ chức hôn lễ với hắn.
Ánh mắt của Phong Cảnh Thần trầm lắng, thể hiện sự mệt mỏi và căng thẳng sau một ngày làm việc dài.
Cảm giác mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt của hắn, với nét nhăn nhó trên trán và ánh mắt mờ đi.
Hắn cố gắng giữ thăng bằng khi đi vào phòng khách, lúc vừa đến chỗ ghế sofa thì phát hiện ra Mạc Ái Ly chưa đi ngủ…
“Muộn lắm rồi đấy, sao em chưa đi ngủ?”
Cử chỉ của Phong Cảnh Thành trở nên chậm rãi và mệt nhọc, khiến cho cơ thể hắn như một cỗ máy chạy hết năng lượng.
Hắn ngồi xuống bên cạnh Mạc Ái Ly, sau đó thản nhiên dựa vào đầu cô mà nhắm mắt lại…
“Hôm nay nhiều việc thật đấy, ngày nào tôi cũng muốn về nhà sớm với em nhưng không thể…”
Mạc Ái Ly nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Phong Cảnh Thần khiến cô có chút suy nghĩ có nên hỏi rõ hắn chuyện đó hay không.
Thật sự nếu cô không nói ra thì trong lòng cô sẽ cảm thấy cô cùng bứt rứt và khó chịu…
“Tại sao Tạ Na lại đến tìm anh vậy? Có lẽ hôm đó không phải là lần đầu cô ta đến tìm anh…”
Phong Cảnh Thần ngồi thẳng dậy, hắn nhăn mày tựa đầu ra sau ghế, sau đó dùng giọng điệu khó chịu đáp lại Mạc Ái Ly…
“Chuyện đó qua rồi mà, em hỏi lại làm gì?”
Mạc Ái Ly chỉ hỏi một câu rất đơn giản nhưng không hiểu sao Phong Cảnh Thần lại có thái độ khó chịu với cô, nhưng nếu hắn không muốn nói thì cô cũng không muốn hỏi thêm làm gì…
“Em mệt rồi, em đi ngủ trước…”
Mạc Ái Ly tắt tivi đi, cô vẫn giữ thái độ bình thản đi lướt qua người Phong Cảnh Thần nhưng lại bị hắn giữ tay lại, cuối cùng kéo cô ôm vào lòng…
“Đừng đi mà…”
Mạc Ái Ly ngồi im trong lòng Phong Cảnh Thần một lúc để hắn dựa đầu vào vai cô, sau đó cô lại lên tiếng lặp lại câu hỏi khi nãy…
“Tại sao Tạ Na lại đến tìm anh? Giữa hai người có chuyện gì xảy ra à?”
Phong Cảnh Thần thở dài, hắn cố tình chôn mặt vào hõm vai của Mạc Ái Ly, sau đó mới thành thật trả lời câu hỏi của cô...
“Thật ra trong lúc làm nhiệm vụ mà anh giao thì cô ta đã nảy sinh tình cảm với Âu Dương Tư, nhưng tên đó lại phản bội cô ta và muốn đến bên cạnh Mạc Du Uyển nên cô ta nói muốn tiễn đôi nam nữ đó xuống địa ngục, nhưng tôi bảo không được nên cô ta cứ liên tục đến làm phiền tôi…”
Mạc Ái Ly dùng biểu cảm vô cùng ngớ ngẩn nhìn về phía Phong Cảnh Thần, cô không ngờ tên khốn nạn Âu Dương Tư kia lại có sức hút thần kì như vậy…
“Vậy anh định để cô ta làm phiền anh suốt như vậy à?”
Phong Cảnh Thần lắc đầu, hắn chậm rãi nói tiếp…
“Vậy nên tôi định lựa lời nói với em là em có muốn tiễn người hai đó hay không? Nếu em không muốn thì tôi tự có cách xử lý…”
Mạc Ái Ly không biết trong đầu Phong Cảnh Thần nghĩ gì khi hắn cho phép cô lựa chọn kiểu đó, dĩ nhiên là cô không thể xử lý em gái của mình, hay nói đúng hơn là không được làm chuyện đó dù em cô có tồi tệ đến cỡ nào thì người đó vẫn là em cô…
“Đương nhiên là không, anh muốn giải quyết như thế nào thì tuỳ anh, nhưng đừng động đến gia đình và người thân của em…”
Phong Cảnh Thần gật đầu, chỉ đơn giản là gật đầu một cái cho có chứ không nói gì thêm.
Ban đầu hắn cũng đoán được Mạc Ái Ly sẽ nói gì, nhưng hắn vẫn muốn tự tai nghe quyết định của cô.
Dù điều mà cô muốn có xấu xa hay tàn nhẫn như thế nào đi chăng nữa thì hắn vẫn sẽ đáp ứng mọi nguyện vọng của cô…
“Tôi sẽ làm tất cả những điều mà em muốn, chỉ cần em đừng rời xa tôi…”
Mạc Ái Ly nhận thấy dạo này Phong Cảnh Thần rất hay nói câu này, dường như trong thâm tâm hắn đang có dự cảm không lành về một chuyện gì đó sắp xảy ra, đến nỗi hắn luôn muốn lặp đi lặp lại câu nói này để cô có thể khắc sâu vào trong tâm trí, rằng cô không được phép rời xa hắn nửa bước…