Cô Vợ Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 21




Sáng hôm sau Lâm Tiểu Nguyệt ngủ đến 9 giờ mới dậy. Cô vệ sinh cá nhân sau đó xuống lầu. Dì Trương thấy cô đang từ cầu thang cẩm thạch bước xuống, cười:

" Chào buổi sáng thiếu phu nhân "

" Chào buổi sáng dì Trương. À đúng rồi, sau này dì cứ gọi con là Tiểu Nguyệt đi ạ, không cần khách sáo vậy đâu "

" Hả...ừm...được rồi. Tiểu Nguyệt, con ngủ có ngon giấc không? Không bị lạ chỗ chứ hả? "

" Dạ không ạ. Hôm qua con hơi mệt nên ngủ dễ lắm "

" Vậy là tốt. À để ra mang bữa sáng ra cho con "

" Vâng, cảm ơn dì " - Lâm Tiểu Nguyệt thấy khá thoải mái, tính khí của mọi người đều rất dễ gần, tốt tính. Chỉ trừ tên Hàn Tuấn Phong kia a, lạnh lùng khó gần

Lâm Tiểu Nguyệt nhìn bóng dáng dì Trương trong bếp đang chuẩn bị đồ ăn cho cô. Nếu là bình thường thì cô chắc chắn sẽ không để dì ấy phải bưng bề hầu hạ cô vậy đâu, chỉ là hôm qua uống rượu nhiều, đầu cô sáng nay vẫn còn hơi nhức nên cô có chút lười.

Dì Trương bưng thức ăn ra bàn:

" Tiểu Nguyệt mau ăn đi để lấy sức. Cả ngày hôm qua chắc con mỏi lắm "

" Vâng. Con cảm ơn dì "

Lâm Tiểu Nguyệt cầm đũa lên ăn, món ăn rất vừa miệng a. Cô ăn hết cơm và thức ăn dì Trương bưng ra sau đó cô ra ngoài khuôn viên đi dạo. Khuôn viên của biệt thự Hàn gia là khuôn viên đẹp nhất Lâm Tiểu Nguyệt biết, ăn đứt các khách sạn năm sao luôn. Lâm Tiểu Nguyệt đi vòng ra sau phần biệt thự phía Đông ( khuôn viên phía Đông), xung quanh trồng hoa mà có nền đất cỏ được cắt tỉa cẩn thận. Ở đây có một hồ nước rất rộng và dài, chính giữa hồ có một chiếc cầu nhỏ bắc ngang qua. Lâm Tiểu Nguyệt đi đến ngồi xuống bộ bàn ghế màu trắng được đặt trong một mái vòm xinh xẻo cũng có màu trắng. Hoa hồng đủ sắc, hoa hướng dương nở rộ hướng về phía mặt trời đón nhận những tia nắng ấm áp và ong bướm thì bay lượn xung quanh rất nhiều. Khung cảnh rất nên thơ a. Và cũng hợp để sống ảo nữa. Nghĩ là làm, Lâm Tiểu Nguyệt lập tức rút điện thoại ra selfie vài kiểu xong đó đăng lên facebook. Cô đặt điện thoại xuống bàn, rót trà vào tách nhấp một ngụm rồi thưởng thức điểm tâm, giờ cô mới để ý, hình như trà và điểm tâm có mặt hầu hết trên mỗi mặt bàn trong biệt thự. Các loại điểm tâm sẽ được gói trong những miếng vải nhỏ thắt nơ ở miệng trông rất đáng yêu. Không hổ là gia tộc lớn mạnh nhất nước M nha.

" Không gian này khiến người ta thấy thật thoải mái, dễ chịu " - Lâm Tiểu Nguyệt dựa lưng vào thành ghế đưa mắt ngắm nhìn xung quanh, tấm tắc. Bỗng như nhớ ra gì đó, cô bật dậy khỏi ghế, cười lớn:

" A! Đúng rồi. Khung cảnh nên thơ, váy vóc có sẵn, làm sao có thể bỏ qua sự nghiệp sống ảo nhỉ. Chụp, chụp, chụp. Mình phải lên thay đồ mới được "

Vừa nói cô vừa chạy về biệt thự, đi nhanh lên phòng, mở tủ quần áo chọn những bộ váy xịn sì đậm chất nàng thơ, công chúa để tự sướng. Cô vừa lật tìm mấy bộ váy trong tủ vừa tặc lưỡi:

" Trời đất. Mấy bộ này tí nữa mà đem ra kia chụp đẹp phải biết "

Sau khi chọn được kha khá, Lâm Tiểu Nguyệt lại chợt nhớ ra. Nếu chỉ có một mình cô thì chụp kiểu gì? Phải rủ Lam Nhã tới đây mới được. Nhưng đây đâu phải nhà cô, tự tiện mời bạn đến nhà như vậy liệu có được không? Hay là đi xin phép Hàn phu nhân trước nhỉ. Cô cầm theo điện thoại chạy xuống lầu, thấy dì Trương đang hướng dẫn mấy cô hầu nấu ăn, cô liền đi đến. Mấy cô hầu thấy cô cúi đầu chào:

" Thiếu phu nhân "

" Chào mọi người " - Lâm Tiểu Nguyệt mỉm cười đáp lại

" Tiểu Nguyệt, con cần gì sao? " - dì Trường hỏi

" À dạ không. Con muốn tìm phu nhân, dì có biết bà ấy ở đâu không? "

" Phu nhân và lão gia đã ra ngoài từ 8 giờ sáng rồi "

" Hả...à vâng ạ " - Cô lại quay gót lên phòng. Giờ sao đây? À phải rồi, gọi điện xin phép vậy. Cố ngồi lên giường, mở điện thoại tìm số Hàn phu nhân và bấm gọi. Sau bữa tiệc từ thiện lần trước ngay ngày sau đó Hàn phu nhân đã bảo cô lưu số điện thoại của bà, Hàn lão gia và Hàn Tuấn Phong.

*Tút tút tút*...

Đầu dây bên kia bắt máy, tiếng Hàn phu nhân vang lên vui vẻ:

" Alo. Tiểu Nguyệt Nguyệt, con dậy lâu chưa? Đêm qua có mệt lắm không? "

Lâm Tiểu Nguyệt nhất thời cứng họng. Trời đất, cô và Hàn Tuấn Phong hôm qua còn không ngủ chung phòng, cô tối qua ngủ rất ngon a:

" Mẹ! Con dậy lâu rồi ạ. Tối qua con cũng ngủ rất ngon nên sáng nay không thấy mệt mỏi, chủ hơi nhức đầu do chỗ rượu uống hôm qua thôi "

" Không bị lạ chỗ chứ? À ra quên, tối hôm qua con sang có thể thấy lạ chỗ được chứ. Con trai ta thân thể cường tráng, chắc eo con không có vấn đề gì đấy chứ? "

Lâm Tiểu Nguyệt cười, thở dài:

" Không có gì đâu mà mẹ "

" Vậy con gọi cho ta có chuyện gì sao? "

" À. Con muốn hỏi mẹ là con có thể mời bạn của con - Tiền Lam Nhã đến chơi nhà mình được không? "

" Tất nhiên rồi. Sao lại không được chứ. Con xem con cũng gọi là " nhà mình " rồi thì khách sáo làm gì " - Hàn phu nhân cười, dịu dàng nói

" Vâng ạ. Vậy con cúp máy trước "

" Được được "

Lâm Tiểu Nguyệt ngắt máy sau đó lập tức gọi cho Tiền Lam Nhã. 20 phút sau Tiền Lam Nhã đã lái xe đến nơi. Hai người thay lễ phục rồi dẫn nhau đến khuôn viên phía Đông chụp ảnh. Tiếp đến là khuôn viên phía Tây và đến khuôn viên phía Nam, ở phía Bắc là sân cỏ để chơi thể thao. Hàng loạt những bức ảnh sang chảnh, siêu đẹp được ra đời.

Lâm Tiểu Nguyệt và Tiền Lam Nhã lúc này đang ngồi nghỉ trong một mái vòm màu xanh lục ở khuôn viên phía Nam xem lại đống ảnh đã chụp. Tiền Lam Nhã vừa xem vừa tấm tắc:

" Trời. Quá xịn. Ảnh chất lượng cao mà người trong ảnh còn chất lượng cao hơn nữa "

" Không gian ở đây chụp ảnh phải gọi là đỉnh cao thật "

" Đúng đúng "

Hai người ngồi chơi với nhau ngoài đó một lúc nữa rồi về phòng thay quần áo. Tiền Lam Nhã ngồi trên xe quơ quơ chiếc máy ảnh:

" Mình sẽ cầm về rồi đem rửa đống ảnh này nhé "

" Oke "

Tiền Lam Nhã vẫy tay tạm biệt rồi lái xe về. Lâm Tiểu Nguyệt nhìn chiếc xe lao rồi quay lại vào biệt thự.