" Rầm "
Đóng cửa phòng lại, cô nằm phịch xuống giường, liếc mắt nhìn chiếc thẻ cầm trên tay, khóe môi cô hơi nhếch lên.
" Lâu lâu mới có cơ hội để đi chơi, phải chơi cho thỏa thích mới được "
Cô lẩm bẩm, với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn, bấm gọi cho Tiền Lam Nhã ( người bạn thân thiết nhất của cô)
Sau mấy giây, đầu dây bên kia bắt máy. Một giọng nói ngọt ngào pha chút tinh nghịch vang lên:
" Alo! Nợn con hả "
Lâm Tiểu Nguyệt nghe vậy trán liền nhăn lại:
" Cậu mới là lợn ý "
Đầu giây bên kia vang lên tiếng cười khoái chí của Lam Nhã:
" Rồi rồi. Cậu gọi có chuyện gì không? "
" Buổi chiều cậu có bận gì không, đi mua sắm với mình đi " - Lâm Tiểu Nguyệt nói, khóe miệng nâng lên
" Hửm. Sao hôm nay lại có hứng đi chơi vậy "
" Tối nay mình phải đi dự tiệc với gia đình nên phải đi sắm sửa 1 chút " - Lâm Tiểu Nguyệt nói bằng giọng vui vẻ
" Dự tiệc với gia đình sao??? Ba mẹ nuôi đó của cậu cho cậu đi hả??? " - Lam Nhã ngạc nhiên
" Ừm. Mình cũng hơi bất ngờ, có gì chiều đi mình kể cậu nghe "
" OK OK. Vậy 3h đi nhé "
" OK ". Lâm Tiểu Nguyệt cúp điện thoại
Dưới nhà vang lên tiếng của bà Lâm:
" Ông xã, 2 đứa xuống ăn cơm đi "
Lâm Tiểu Nguyệt đặt điện thoại xuống rồi đi xuống lầu.
Tiết Cầm thấy cô xuống liền quát:
" Còn không mau vào đây giúp đi, lề mà lề mề. Đúng là cái đồ vô tích sự "
Lâm Tiểu Nguyệt không nói gì, chân bước nhanh hơn đi vào bếp bưng thức ăn ra bàn. Xong xuôi mọi thứ, Lâm Tống và Lâm Hạ lúc này mới từ trên lầu đi xuống. Mọi người ngồi vào bàn ăn.
Lâm Tiểu Nguyệt để ý hình như Lâm Hạ đang bực tức chuyện gì đó. Cô ta ăn thật nhanh xong đó đặt mạnh đũa bát xuống bàn:
" Con ăn xong rồi " - Lâm Hạ lớn tiếng tức giận nói rồi đi lên lầu
Ông Lâm lắc lắc đầu. Thấy vậy, Tiết Cầm liền liếc ông ý hỏi có chuyện gì vậy. Ông không nói gì chỉ khó chịu liếc Lâm Tiểu Nguyệt 1 cái. Tiết Cầm lập tức hiểu ra ngay, mi tâm hơi nhíu lại nhìn Tiểu Nguyệt rồi tiếp tục ăn cơm.
Tiểu Nguyệt trưa hôm đó ăn cơm rất vui vẻ. Ăn cơm xong cô lên phòng ngủ sớm.
Phòng bên cạnh, Lâm Hạ đang nói chuyện với Đỗ Hinh - bạn thân của Lâm Hạ
" Bố cậu cho ả Lâm Tiểu Nguyệt đi dự tiệc sao??? Lại còn là 1 bữa tiệc lớn như vậy nữa chứ. " - đầu dây bên kia vang lên giọng nói ngạc nhiên của Đỗ Hinh.
" Chứ sao nữa! Đúng là tức chết mà, không hiểu bố mình đang nghĩ gì nữa " - Lâm Hạ cáu kỉnh đáp
" Được rồi đừng giận nữa, sẽ mau già đấy. Chiều nay mình dẫn cậu đi mua sắm được không? " - Đỗ Hinh ngọt giọng dỗ dành.
Mi tâm đang nhăn lại của Lâm Hạ giãn ra:
" Được thôi, vậy 3 giờ đi nhé "
" Được " - Đỗ Hinh đáp rồi cúp máy.
Lâm Hạ đặt điện thoại xuống, đến ngồi trước bàn trăng điểm nhìn vào gương cười:
" Hừ, chỉ là Lâm Tiểu Nguyệt đi cùng thôi không phải sao, dù gì cũng chả ảnh hưởng gì đến mình. Mình phải lo sửa soạn thật xinh đẹp, phải ghi điểm tốt trong mắt Hàn phu nhân thì cơ hội làm Hàn thiếu phu nhân của m ngày càng cao "
Mới 2 giờ chiều Tiểu Nguyệt đã dậy, cô thay quần áo sửa soạn đầu tóc 1 chút rồi gọi cho Tiền Lam Nhã bảo cô ấy lái xe tới đón.
Đúng 2 giờ 45', Lam Nhã đỗ xe trước cổng biệt thự Lâm gia. Lâm Tiểu Nguyệt xách túi xách đi xuống gặp Lâm Hạ đang đứng ở cửa cũng chuẩn bị ra ngoài, cô ta quay lại nhìn Tiểu Nguyệt cười cười nói:
" Chú vịt xấu xí chuẩn bị biến thành thiên nga " - cô ta đi giày cao gót vào rồi vừa đi ra cổng vừa nói - " Tuy nhiên có thế nào thì vịt cũng vẫn hoàn vịt mà thôi, mơ mộng hão huyền gì chứ "
Lâm Tiểu Nguyệt nghe thấy nhún vai cười cười:
" À thế à "
Lúc cô ra cổng thì Lâm Hạ đã rời đi trước. Vừa ngồi vào xe thì Tiền Lam Nhã đã khó chịu kêu:
" Ả Lâm Hạ đúng là vênh váo mà, lúc nãy cô ta ra đây thấy mình còn vênh mặt lên khịa mình nữa chứ, còn cả Đỗ Hinh nữa "
Lâm Tiểu Nguyệt thấy thế bật cười:
" Cậu còn lạ gì tính nết của họ nữa "
" Bực hết cả mình, rồi sẽ có 1 hôm mình đập cho cô ta 1 trận ra trò " - Lam Nhã mày nhăn hết lại quát.
" Được rồi được rồi, không giận nữa. Đi mua sắm thôi nào " - Tiểu Nguyệt cười, dỗ