Cô Vợ Tuyệt Sắc Của Tổng Tài Cuồng Bạo

Chương 2




côn th*t to lớn không ngừng ra vào, đâm mạnh, thúc mạnh từng cú chói tai chạng vạng phát ra tiếng động long trời lở đất.

Từng cú mà Bạc Kiệt Hạo đâm hầu như đều là dùng hết tất cả lực đạo có trên người anh, gắng sức phá nát hoa huy*t mỏng manh của người con gái mặc cho cô có vào thét van xin thê thảm đến cỡ nào Bạc Kiệt Hạo đều ngoảnh mặc làm ngơ, lực đạo nơi hạ thân không vì vậy mà giảm đi mà ngày càng mạnh hơn, tưởng chừng như muốn phá nát nơi tư mật nhạy cảm của Ngữ Đan Trân.

- Bạc Kiệt Hạo.. xin anh.. ngừng lại đi.. tôi đau.. lắm.. sẽ hỏng mất..

Ngữ Đan Trân lệ rơi đầy mặt, bên dưới không ngừng truyền đến cơn đau mãnh liệt như muốn phanh thây cả người cô ra làm từng mảnh thủy tinh nhỏ li ti vụn vỡ.

Cô đau lắm.. đau lắm.. thực sự.. rất đau..

Nhưng rốt cuộc cô có van xin cỡ nào thì Bạc Kiệt Hạo vẫn vậy.. vẫn thúc mạnh từng cú vào bên dưới của cô.. những cú thúc của anh chứa đựng vô vàn sự chán ghét khôn lường, sự tức giận, sự ham muốn.. bao gồm cả sự hận thù mãnh liệt..

Dường như cô càng van xin cầu khẩn thì anh lại càng đâm mạnh hơn thì phải a?

Nếu anh không ngừng lại ngay bây giờ.. bên dưới, có lẽ sẽ rách mất.. sẽ hỏng mất..

- Van cầu anh.. dừng lại..

Ngữ Đan Trân gắng gượng cơn đau, nặng nhọc rặn ra từng chữ nhìn khuôn mặt vô cảm của Bạc Kiệt Hạo.

- Ngữ Đan Trân! Tôi nói cho cô biết, những đau khổ ngày hôm nay vẫn chưa là gì với cô, cô xứng đáng bị trừng phạt nhiều hơn là như thế này!

Bạc Kiệt Hạo khinh miệt nhìn cô, dừng lại ư? Không có khả năng!

- Hành hạ tôi như vậy mà anh vẫn chưa hài lòng hay sao? Bạc Kiệt Hạo?

Ngữ Đan Trân chợt cười tự giễu, cô rõ ràng là hết lòng vì người đàn ông này, tim của cô vẫn chung thủy giao cho người đàn ông này, vậy mà cớ gì cô luôn phải nhận lại những sự dày vò đày đọa, những hành động cuồng bạo, những lời nói sỉ vả, nhục nhã từ anh như vậy a?

Những đau khổ ngày hôm nay cô nhận rốt cuộc là vẫn chưa đủ hay sao? Cô còn xứng đáng bị trừng phạt nhiều hơn nữa sao?

Bạc Kiệt Hạo, anh rốt cuộc vẫn luôn tàn nhẫn khốc nghiệt như vậy, vậy mà em vẫn đem lòng yêu anh a! Thật nực cười mà!

Đây thực giống một câu chuyện hài, người mà lúc nào cũng hành hạ cô bằng những loại cực hình áp bức, người mà lúc này cũng mắng mẽo sỉ nhục cô bằng những lời lẽ thâm lường, người mà lúc nào cũng đem lại đau khổ tủi nhục cho cô.. vậy mà cô? Lại đi đem lòng yêu người đàn ông đó! Yêu đến tâm can phế nát, yêu đến điên cuồng ngu dại, yêu đến chẳng biết mình là ai!

- Hài lòng? Ngữ Đan Trân, người phụ nữ đê tiện như cô tôi vẫn còn muốn trừng phạt cô cho đến chết nữa là.. cô yên tâm đi.. những cực hình đau khổ tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả cho cô rồi.. từ từ rồi hẳn thưởng thức, người phụ nữ vô liêm sỉ! So với những gì là cô đã gây ra với Hạ Ảnh, cô có nhận hình phạt khốc liệt nào đi chăng nữa thì vẫn không xứng, cô phải chết đi thì cô ấy mới thanh thản ở nơi suối vàng.. nhưng mà làm cho cô chết quách đi thì chẳng phải đã quá dễ dàng cho cô rồi a? Tôi phải làm cho cô sống không bằng chết! Những gì cô gây ra cho Ảnh Nhi, Bạc Kiệt Hạo tôi đây sẽ khắc sâu trong lòng, tôi sẽ rửa hận thù giúp em ấy, vậy nên, những đau khổ này vốn chưa là gì cả, Ngữ Đan Trân, từ từ đón nhận những sự trừng phạt mà tôi đem lại cho cô a! Thực rất thú vị đấy!