Khi dùng bữa xong thì anh và tạm biệt mọi người. Mặc dù mọi người rất muốn hai người ở lại nhưng họ đều có công việc của mình không thể nào mà ở lại được.
Hai người mỗi người một hướng. Cô thì đến công ty, anh thì về đại bản doanh có một số việc phải đích thân anh làm.
Tại Lưu thị.
" Giám đốc, Tô thị hẹn ngày mai gặp lại ạ.Còn đây là những văn kiện cần kí".
" Được rồi cô lui ra đi".
" Vâng".
Khi cô làm việc khoảng một lúc sau đó thì trợ lý Lung thông báo có người muốn gặp cô.
" Cô cho người ta lên đây. Tiện thể chuẩn bị trà cho tôi luôn".
" Vâng ạ".
Một lúc sau có tiếng gõ cửa.
" Vào đi".
Cô ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ bước vào.
"Sao lại đến đây, tôi bảo cô ở yên trong nhà mà".
" Hừ đối mặt với bốn bức tường ai mà chịu được" Tô Ly ung dung bước đến sofa mà ngồi xuống tự nhiên như ở nhà chính mình vậy.
" Đến đây có chuyện gì sao".
" Nghe nói cô đang chuẩn bị hợp tác với Tô thi".
" Cô biết mà còn nói".
" Đừng có khó chịu như vậy chứ. Không biết sao người đàn ông kia có thể chịu đựn cô được chứ".
" Hừ ngồi đấy nói mà nói tôi. Sao cô không nhìn lại mình đi.Với tính điên rồ đó của cô thì ai chịu nổi".
" Nếu đến đây chỉ để nói mấy lời vô bổ này thì về đi. Tôi rất bận. Cửa ở phía trước không tiễn".
" Hừ lần này tôi muốn chơi với bọn họ. Dự án đấy cho tôi chơi được không".
Nghe cô ta nói cô chỉ nhìn cô ta một lúc rồi nói.
" Thôi được rồi. Mai phỏng vấn đi rồi tôi sắp xếp cho cô".
" Được. Tôi về". Tô Ly vừa đi vừa mỉm cười nghĩ ngày tàn của các người sắp đến rồi Tô gia. Tất cả hận thù tôi sẽ trả bằng sạch.
Tối đến xong việc anh liền đến đón cô, hai cùng đi ăn tối.
" Hôm nay công việc thế nào. Em có thấy mệt không".
Khi kéo ghé cho cô ngồi rồi đến mình thì anh hỏi cô. Anh nghe quan tâm mình trong người như có một sự ấm áp lan tỏa khắp người. Cô mỉm cười đáp.
" Không mệt lắm. Quên rồi".
" Dù có thế nào thì em cũng phải chú ý đến sức khỏe của mình chứ".
Nghe anh nói vậy cô mỉm cười gật đầu.
Hai người cung nhau thưởng thức bữa tối dưới những ngọn nến không gian vô cùng lãng mạn.
Hôm sau, Tô Ly đến công ti cô phỏng vấn ứng tuyển vào vị trí thư kí theo sự sắp xếp của cô.
Buổi trưa có Tô thị đến bàn hợp đồng, Tô Ly với tư cách là thư kí đứng ban cạnh hỗ trợ cô những tạm thời dùng tên khác.
Tổng giám đốc Tô thị là Tô Gia Hạo hay nói cụ thể hơn đó là người chú đáng mến của Tô Ly. Ngày khi ông ta bước vào thì liền bày ra bộ dạng vô cùng nhún nhường nhưng trong tâm ông ta lain không cam lòng khi bản thân phải cúi mình trước một người đáng tuổi con mình lại còn là một người phụ nữ nữa chứ.
" Mời ngồi Tô tổng" cô đứng dậy mời ông ta ngồi.
"Xin chào Lưu tổng, nghe danh cô đã lâu". Ông ta vười đưa tay ra muốn bắt tay với cô. Nhưng cô không hề đáp lại ngược lại người mà ông ta bắt tay là Tô Ly.
Ông ta thấy thế thì chỉ biết ngượng ngùng mà bắt tay với Tô Ly nhưng trong lòng lại không ngừng chửi rủa cô.Tất nhiên là ông ta không hề nhận ra Tô Ly và nụ cười muốn giết người của cô ta. Có lẽ ông ta không hề biết mình đang đến gần hơn với cái chết.
" Hôm nay tối đến đây là muốn hợp tác với Lưu thị. Cô có thể xem xét không".
Cô tiếp nhận hồ sơ của ông ta từ tay Tô Ly mà đọc. Nhìn bản hợp đồng không biết là ông ta đang tự cao cho rằng mình là tài giỏi chăng lại còn chia lợi nhuận gần như về bên công ti ông ta. Nếu đọc qua thì thấy sẽ rất chỉ là lợi nhuận hơi thấp nhưng đọc kĩ thì sẽ thấy ngay vấn đề. Chả trách nhiều tập đoàn trước đó đã bị ông ta làm cho trao đảo. Quả nhiên là tài giỏi mà nhưng mà tài này tài phá. Muốn chơi cô thì cô chơi lại. Cô sẽ cho mọi người thấy đắc tội với Lưu thì sẽ bị chịu hậu quả nặng như thế nào.
" Tôi đồng ý nhưng với điều kiện chia đều lợi nhuận.Còn không thì thôi".
Cô nói thẳng thừng không cho ông ta từ chối bởi ông ta cần cô chứ không phải cô cần ông ta. Có một số người lúc nào cũng nghĩ mình hơn người luôn coi thường người khác mà Tô Gia Hạo ông ta là một trong số đó. Ông ta chắc nghĩ cô dễ chơi lắm sao dù sao thì lần này cô chỉ cần ngồi một bên coi kịch mà thôi.
Ông ta nghe thế thì đành chấp nhận dù sao có được dự án đó là được rồi. Sau này sẽ đạp đổ cô ta trả lại nỗi nhục hôm nay mà ông ta phải trải qua.
Sau khi ông ta ra về thì cô nói.
" Việc còn lại là của cô, không cần tôi chỉ chắc cô cũng biết ha".
" Tất nhiên, tôi chờ cơ hội này lâu lắm rồi. Ông ta nợ thì tôi sẽ đạp đổ mọi thứ của ông ta và Tô gia" Tô Ly nghiến răng căm giận mà nói.