Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1342




Dương Thần rút điếu thuốc lá, liên tục rít vài hơi, sau khi hít vào sâu một hơi thì thổi khói thuốc lên mặt Lâm Nhược Khê.

- Khụ khụ…

Lâm Nhược Khê đột nhiên bị “tập kích” làm ho khan một trận, xấu hổ và giận dữ, thở phì phì nhéo thịt trên lưng hắn, tuy biết người này da dày đều không bị đau nhưng vẫn muốn làm cho hả giận.

- Làm gì phun khói vào em!

- Muốn xông hơi em một chút, để em tỉnh táo tỉnh táo.

Dương Thần bất mãn nói:

- Lâm Nhược Khê, em bị tiền rơi vào trong mắt rồi à, thiệt thì thiệt đi, một cái công ty sập tiệm thì đóng cửa, sao phải lôi Tuệ Lâm từ núi Nga Mi về.

- Để một cô nương da mặt mỏng như vậy đi phối em với em diễn trò lấy hình tượng trở lại, sau đó kiếm cho em đống tiền lớn? Em cũng không thiếu tiền, sao phải làm khó dễ em gái mình như vậy?

Lâm Nhược Khê cắn răng, trừng mắt liếc hắn một cái,

- Chỉ mình anh biết thương Tuệ Lâm, em chính là lòng lang dạ sói à? Từ nhỏ đến lớn, bà nội dạy em làm thương nhân như nào, một thương nhân như em không yêu tiền không lẽ lại đi yêu mỹ nữ như anh?

- Em không thiếu tiền, nhưng nhân viên dưới tay em thì sao? Nhân viên công tác trong tổ làm phim thì sao? Tiền lương của bọn họ ai trả? Bọn họ cũng có gia đình, cũng có giấc mộng sự nghiệp của mình!

- Mọi người vất vả làm ra được thành phẩm, nguyên nhân cũng vì bản thân Tuệ Lâm tự nhiên làm ra chuyện mất tích làm mọi việc thất bại thảm hại, anh cảm thấy đây đối với đám nhân viên đó là công bằng sao? Đó đơn thuần chỉ là vấn đề tiền sao?

- Em tin Tuệ Lâm sau khi nghe xong đề nghị của em, nhất định cũng sẽ suy xét kỹ lưỡng rồi tiếp nhận, em cũng không ép em ấy làm cu li, là đưa em ấy trở lại sân khấu yêu thích để ca hát biểu diễn.

Dương Thần bị chấn vấn liên tiếp khiến mất chút nóng nảy, nếu thật sự là như vậy, quả thật là Tuệ Lâm liên lụy bọn họ, mà chính mình cũng có phần trách nhiệm.

- Có thể … đừng làm Tuệ Lâm lại thành đối tượng để mọi người chỉ trích hay không, bị mắng tới té tát vậy thì hỏng bét, lão thái bà Vân Miểu kia sẽ tìm anh liều mạng.

Dương Thần nhỏ giọng than thở.

Lâm Nhược Khê mắt lạnh nói:

- Anh không muốn Tuệ Lâm làm việc lại như vậy, không phải là thật sự có gì với em ấy không muốn bị em phát hiện chứ?

Dương Thần ra vẻ trấn định nói:

- Sao có thể, anh là anh rể của cô ấy mà.

Lâm Nhược Khê cũng không quá nghi ngờ, gật gật đầu nói:

- Em nghĩ anh cũng không thể không đúng mực như vậy, anh nếu ngay cả Tuệ Lâm cũng không buông tha, vậy chính là không bằng cầm thú!

Ruột Dương Thần nhanh bị kéo cho đứt rồi, lòng cười khổ không thôi, chính mình đã “không bằng” rồi.

Chính mình không chịu thua kém, lại là không có cách, con gái người ta một mảnh cuồng dại, chính mình lại nhiều lần cự tuyệt, công thêm trải qua sinh tử, đầu óc nóng lên, kết quả là không chịu được hấp dẫn của mỹ nhân.

Hiện giờ Tuệ Lâm đã biết tâm ý của mình, sao có thể buông tay. Cô tuy đơn thuần nhưng lại vô cùng tích cực đối với chuyện tình cảm, có chính là có, không có thì không có, cô sẽ không thỏa hiệp.

Nhìn Lâm Nhược Khê tính toán làm sao để Tuệ Lâm cùng điện ảnh đều “cải tử hoàn sinh”, Dương Thần ai thán trong lòng. Rốt cuộc nên nói chân tướng với cô thế nào cô mới không lửa giận ngập trời đây, bà xã đại nhân yêu quý của tôi ơi…

Chính lúc này, Lâm Nhược Khê bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, dường như nghĩ tới điều gì, hướng tới hỏi Dương Thần:

- Di động của Tuệ Lâm bây giờ còn dùng không?

Dương Thần “Ách” một lúc lâu,

- Hẳn là tắt máy rồi.

- Vậy thì liên hệ qua Vân Miểu sư thái, em đã nghĩ ra biện pháp mười phần chắc chắn.

Lâm Nhược Khê nói xong, nhanh như bay nhảy xuống giường, bắt đầu lục tục mặc quần áo vào.

Dương Thần cười nói:

- Sao phải vội vã hấp tấp như vậy, hơn nữa em không phải là không làm Chủ tịch Tổng tài gì nữa rồi sao?

- Đúng vậy, nhưng loại chuyện Tiết Minh Hòa làm không xong, em chỉ có thể tự thân xuất mã.

Lâm Nhược Khê vừa sửa lại tóc vừa nói:

- Còn hai ngày thời gian, phải nhanh chóng đưa Tuệ Lâm quay về Yến Kinh.

Dương Thần thầm nghĩ không ổn, Tuệ Lâm thật sự quay lại Yến Kinh, vậy chuyện kia của hai người thật dễ dàng bại lộ, đây chưa phải lúc.

Đột nhiên, Dương Thần nghĩ đến cái gì, vỗ đùi,

- Ai nha, Nhược Khê, đại sự không ổn!

- Sao vậy?

Lâm Nhược Khê quay người lại.

Dương Thần cau mày nói:

- Anh không phải là nói với em, Tuệ Lâm dưới sự giúp đỡ của Ngọc Tuyết Ngưng đột phá đến Hóa Thần Kỳ sao. Cô ấy như vậy sớm muộn gì cũng bị tuyệt kiếm đạo nhân Hồng Mông kia phát hiện, nếu như bị dẫn vào Hồng Mông, vậy thì làm sao làm minh tinh?

Lâm Nhược Khê sửng sốt một lát, bỗng nhiên chứa nhiều thần sắc, đề nghị:

- Anh xem như vậy có được không, Viêm Hoàng thiết lữ không phải là liên tiếp ràng buộc thế tục ở Hồng Mông sao? Nếu Tuệ Lâm là người của Viêm Hoàng thiết lữ, hơn nữa còn là một minh tinh tương đối có lực ảnh hưởng trong ngoài nước, đột nhiên mất tích không quá thích hợp mà nói, Hồng Mông có thể không lo lắng, không đối đãi đặc biệt sao?

Dương Thần giương miệng, vô cùng bội phục cô vợ thú nhân quật khởi nhà mình.

- Cái này cũng được?

- Em cảm thấy không thành vấn đề, lần trước anh dùng đan dược đều có thể hối lộ Hồng Mông sứ giả, cho thấy Hồng Mông cũng không phải cứng nhắc.

- Tuệ Lâm nếu tiếp tục công tác, nhất định thường xuyên bay ra nước ngoài, cùng lắm thì lại hối lộ thêm lần nữa. Hơn nữa với quan hệ của Vân Miểu sư thái, nói Tuệ Lâm là người của quốc gia, càng dễ dàng hơn.

Lâm Nhược Khê phân tích có lý nói.

Dương Thần sắp khóc đến nơi, chính mình tưởng là nhân tố tuyệt vời để phản đối Tuệ Lâm quay lại làm việc, bị Lâm Nhược Khê nói như thế, hình như không có gì đáng ngại.

Quả thực, bối cảnh có chính phủ phía sau như Tuệ Lâm, ông nội lại là Tướng quân nhiệm kỳ trước của Viêm Hoàng thiết lữ, Hồng Mông chỉ sợ phá lệ nói thông, đối đãi như vậy kỳ thật so với đệ tử của tứ đại gia tộc không có gì khác biệt.

Hồng Mông để ý chính là người Hóa Thần Kỳ có trung thành với quốc gia hay không, chỉ cần không nguy hại với thế tục, bọn họ nhất định sẽ không trông nom nghiêm khắc, bằng không lúc trước Yến Phi Vũ cũng sẽ không kiến tạo ni cô am tu hành ở thế tục.

- Chuyện này anh nói với Tướng quân Thái đi, ông ấy nhất định có cách liên lạc với Hồng mông sứ giả, em chờ tin tốt của anh.

Lâm Nhược Khê sửa sang quần áo xong, trừng mắt nhìn Dương Thần, sau đó nhẹ nhàng đi ra cửa phòng, cầm trên tay điện thoại bắt đầu gọi, cô còn có chuyện khác phải làm.

Dương Thần xụi lơ trên giường, bị người phụ nữ này từng bước chinh phục, Lâm Nhược Khê làm như vậy, hiển nhiên trong đầu có ý tứ để Tuệ Lâm rời xa chính mình, mà lại còn có đạo lý chứ.

Rơi vào đường cùng, Dương Thần đành phải gọi điện thoại cho Thái Vân Thành, Thái Vân Thành biết việc này thì rất vui mừng. Ông tuy không cho rằng thật sự có thể dùng tới tu vi Hóa Thần Kỳ của Tuệ Lâm, nhưng nếu thật sự đủ để thông qua Hồng Mông phê chuẩn, vậy đối với Viêm Hoàng thiết lữ vẫn là rất có lợi.

Trải qua chuyện với Lâm Chí Quốc, Hồng Mông tương đối thân thiết với Viêm Hoàng thiết lữ, cho Thái Vân Thành cách liên lạc, vừa lúc có thể dùng.

Mặt khác, Thái Vân Thành cũng đang muốn hồi bảo chuyện Vạn Yêu Giới cho tuyệt kiếm đạo nhân, nhân tiện nói chuyện Tuệ Lâm.

Ngoài chuyện Tuệ Lâm ra, Dương Thần còn hỏi riêng chuyện Lâm Nhược Khê và Lam Lam bị bắt cóc.

Dương Thần không cho là tử sĩ Lương gia để ý công pháp của mình như vậy, hắn càng hoài nghi là có nhân vật của ẩn thế gia tộc hoặc Hồng Mông sau lưng giở trò quỷ.

Chỉ tiếc, Thái Vân Thành hoàn toàn không biết cụ thể sao lại thế này, thậm chí ngày đó đám người đó rốt cuộc có phải Lâm Nhược Khê giết hay không cũng không điều tra ra nguyên cớ.

Dương Thần có chút thất vọng, cảm thấy người cha vợ này năng lực công tác thực có vấn đề, chỉ ngại phê bình, dù sao hai người bọn họ cuối cùng cũng bình yên khỏe mạnh.

Chờ xử lý xong, Dương Thần tĩnh tâm lại, suy nghĩ lại tư tưởng tình cảm.

Việc bản thân phải xử lý trước mắt chính là tình huống thân thể, nghĩ cách nắm trong tay tu vi. Hai là phải xử lý vấn đề Lam Lam, Mẫn Quyên kia vẫn còn ở Trung Hải, mình nên tìm cô ta hỏi rõ ràng.

Trong đầu, còn khó tránh nghĩ tới Ngọc Tuyết Ngưng trong Vạn Yêu Giới, thời điểm hồ ly tinh kia truyền âm cho mình, luôn tuyên bố không cần lo lắng cho bà ta, chính bà ta sẽ xử lý hết thảy vấn đề, nhưng Dương Thần sao có thể thật sự không để ý.

Dù sao cũng dựa vào giúp đỡ của Ngọc Tuyết Ngưng, mình và Tuệ Lâm mới có cơ hội trực tiếp đánh sâu vào Thông Thiên tháp.

Hiện giờ, Dương Thần cũng chỉ có thể nghĩ đến điều có lợi, cửu vĩ thiên hồ kia liệu sự như thần, tự bảo vệ mình chắc là không thành vấn đề.

Nghĩ xong những chuyện này, Dương Thần lại cầm lấy điện thoại, lần này là gọi ra hải ngoại, chuyện mình không thể khống chế được tu vi của mình cũng nói đơn giản đi, ít nhất có thể sử dụng phương pháp khoa học để kiểm tra thân thể.

Điện thoại rất nhanh được chuyển, bên kia truyền tới kinh ngạc của Jane,

- Anh yêu Dương Thần! Là anh sao? Anh thật sự đã trở lại?

Dương Thần có thể nghe ra hưng phấn trong lời nói của Jane, buồn bực nói:

- Em cũng biết thời gian anh mất tích à?

- Đương nhiên, em lúc nào cũng chú ý tới anh, chỉ là khoảng cách quá xa, không thể kỹ càng tỉ mỉ

Jane u oán nói.

Cảm giác được người khác lo lắng luôn rất tốt, Dương Thần cười cười:

- Tiểu Jane, tình hình tu luyện thế nào?

Cách gọi buồn nôn mà Khải Sắt Lâm chỉnh ra, bị Dương Thần nói, Jane thật không kháng cự nổi.

- Hơi chậm, vẫn còn là Hậu Thiên, loại công phu Hoa Hạ này thật khiến người ta khó hiểu, thế nhưng có thể khiến cơ năng cơ thể em nhanh chóng tăng lên, tế bào hoạt tính cũng nâng cao, chính là không có căn cứ khoa học gì.

Đại khoa học gia Jane thực buồn rầu nói.

Dương Thần không khỏi cười ha ha, lối suy nghĩ của cô bé này thật thú vị, nhưng rất nhanh thở dài,

- Không nói chuyện này nữa, anh gặp rắc rối, cần em làm kiểm tra.

Jane vừa nghe, nhất thời khẩn trương lên,

- Anh yêu, anh không phải lại đau đầu chứ?

- Lần này không phải vấn đề đau đầu, so với đau đầu còn gay go hơn, anh hiện tại không có cách dùng tu vi của mình.

Dương Thần bất đắc dĩ đem chuyện phát sinh nói đơn giản một lượt.

Jane sau khi nghe xong, trầm mặc một lúc, bình tĩnh nói:

- Nếu đã như vậy, anh không cần phải bay đến Luân Đôn nữa, em bay về Yến Kinh, coi như là về ăn tết âm lịch Hoa Hạ, tránh thu hút sự chú ý của các thế lực khác, an toàn hơn.