Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1226




Nhìn Ron đột nhiên nói ra một câu cầu xin như vậy, lông mày Dương Thần đen lại, sắc mặt sầm xuống.

-Xem ra. . . Lại xảy ra sự tình chết tiệt gì rồi.

Dương Thần cười nhạt một tiếng, cũng không hỏi nhiều.

- Đi, ông đã không tiện nói cho tôi biết, tôi đây tự mình đi xem thế nào.

Thái Ngưng cùng Sắc Vi cũng muốn đi theo, nhưng Dương Thần lại khoát tay, ấm giọng nói:

- Các em lần này không nên đi tới chỗ bọn họ, có khả năng phải hỏi một số vấn đề giữa cánh đàn ông, các em ở đó, không thích hợp cho lắm.

Hai người phụ nữ cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngược lại không để ý, dù sao cũng không có hứng thú đi xem, tự mình đi chơi vẫn tốt hơn.

Theo sự dẫn đường của Ron, Dương Thần đi vào một gian phòng giành cho khách quý trong khách sạn, trên nền nhà trải thảm Ba Tư mềm mại, đã đứng không ít người quen.

Ngoại trừ một thân quân phục hải quân của Solon, Macedonia với cái bụng phệ, Edward cùng với vài tên trong Zero của gã, trong tòa nhà cao tầng của Hải Ưng, tất cả đều cung kính đứng ở bên trong.

Sau khi nhìn thấy Dương Thần, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc gật đầu thăm hỏi, cũng không có nói nhiều lời.

Dương Thần quét mắt, ánh mắt rơi xuống một góc nhỏ rồi dừng lại.

- Jane?

Ở đó có một cô gái xinh đẹp quỳ ở trên mặt đất, hai tay bị trói lại, mặc quần áo blue của bác sĩ, rõ ràng là Jane.

Thế nhưng, cái người tên Jane này, lại dùng ánh mắt không coi ai ra gì nhìn Dương Thần.

Dương Thần tiến lại gần nhận thấy được có chỗ khác thường, sau khi tỉ mỉ quan sát, mới lắc đầu nói.

- Không, ngươi không phải là Jane, tuy rằng hình dạng ngươi và Jane giống nhau như đúc, nhưng ánh mắt, phong thái, nét mặt, cùng Jane khác biệt.

Mọi người ở đây đều đưa mắt nhìn nhau, âm thầm cảm thán, quả nhiên Dương Thần chỉ liếc mắt đã nhìn ra được.

- Đây là chuyện gì? Đây là ai?

Dương Thần đã phỏng đoán ra vài phần sự việc, Ron không dám mở miệng nói ra, không khỏi thận trọng đứng lên.

Bị ánh mắt sáng quắc của Dương Thần đảo qua, tiềm thức mọi người đều kinh hoàng, mơ hồ có một cỗ tử uy áp bao phủ trong lòng mỗi người, không ai dám ngẩng đầu lên.

Solon tiến lên trước một bước, tóc màu đỏ rực chứng tỏ đây là một người kiên cường vậy mà lúc này lại trịnh trọng quỳ rạp xuống đất!

- Minh Vương các hạ, là ta thất trách, công chúa Jane, bị kẻ khác bắt cóc rồi!.

Giống như một tia sét đánh ngang tai vậy, Dương Thần lập tức bước mạnh tới, một tay nhấc bổng cổ áo của Solon lên!

Thể hình Solon cao to khôi ngô là thế mà lúc này xem ra có chút yếu đuối không chịu nổi.

- Cậu nói sao ... nói ta nghe một lần nữa coi?

Một bên đám người Macedonia đều sốt ruột muốn đi lên khuyên can, nhưng lại bị Ron lắc đầu ngăn lại.

Solon xấu hổ, xong nhanh chóng khôi phục lại nói:

- Đúng vậy. . . công chúa Jane, bị kẻ khác bắt cóc rồi…

- Đồ khốn! Jane không phải đang ở Anh sao? Cô ấy ở nước Anh mà cậu cũng để cô ấy bị kẻ khác bắt cóc? Cậu rốt cuộc là làm cái gì? Tôi cho cậu chỉ huy nhiều người như vậy, tất cả đều dùng để trang trí sao? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Dương Thần hai tròng mắt lộ hung quang, giống như dã thú ăn thịt người, gầm thét cơ hồ đem toàn bộ phòng khách chấn cho run rẩy.

Mọi người sắc mặt trắng bệch, đã lâu lắm rồi không thấy Dương Thần nổi giận đến mức phát hỏa như vậy.

Nhưng không ai cảm thấy bất ngờ, bởi vì thân phận của Jane đối với Dương Thần mà nói, quả thực quá mức đặc biệt.

Thời điểm Dương Thần còn là một thiếu niên, cô gái mà hắn quen nhiều năm qua hầu như chỉ xem cô là đứa nhỏ, nhưng dần dần trưởng thành một cô gái xinh đẹp, cô ấy luôn là người đứng phía sau bày mưu tính kế cho hắn, chữa trị ốm đau kiêm luôn chức bác sĩ, nhiều lần vì Dương Thần mà nỗ lực, trợ giúp, không thể kể hết được.

Chỉ cần Dương Thần có việc cần nhờ, Jane đều đem hết toàn bộ sức lực để hoàn thành yêu cầu của Dương Thần, mà lại không cần báo đáp.

Nếu nói là cần báo đáp lại đại ân năm đó, thì cũng đã trả hết nợ rồi, dù sao trong đầu Dương Thần cũng mắc bệnh không tiện nói ra, nếu không có Jane bên cạnh khống chế, Dương Thần sớm đã đem tất cả mọi thứ hủy diệt rồi, nhưng Jane lại chưa bao giờ có chút không vừa lòng nào.

Tình cảm như vậy, không chỉ có Dương Thần, coi như là những người bên cạnh Dương Thần, cũng tự đáy lòng kính nể và hâm mộ

Nếu nói trên thế giới này người nào mà Dương Thần mắc nợ nhiều nhất, có lẽ cũng chỉ có Jane mà thôi.

Nguyên nhân chính là như vậy, Solon chịu trách nhiệm bảo vệ Jane, giờ đây xảy ra chuyện nên không dám đối mặt với ánh mắt của Dương Thần, thanh âm trầm thấp nói:

- Đúng vậy là do tôi thất trách, đối phương phái người âm thầm bắt cóc công chúa Jane, rồi lại an bài một người khác để tiến hành đánh tráo.

Cho tới tận hôm nay, vốn muốn dẫn công chúa Jane cùng tới tham gia đại hội Caesar, nhưng cái tên giả mạo công chúa Jane này đột nhiên không kịp phản ứng, nên tôi mới cảm thấy hoài nghi. . . Bởi vì cô ấy cho dù có bận rộn nhiều tới đâu, cũng sẽ không quên ước định với ngài. . .

Dương Thần một tay nhấc Solon ném trên mặt đất, loại tâm trạng này, cho dù là lão chiến hữu nhiều năm, Dương Thần cũng không nể mặt mà cho qua.

- Người đàn bà kia, ngươi nói là người giả mạo Jane?.

- Đúng vậy.

Solon từ trên mặt đất đứng lên, gật đầu nói:

- Minh Vương các hạ, tôi hôm nay tới muộn, một là không có mặt mũi nào đối mặt với ngài, hai là để cho người mau chóng đi thăm dò bối cảnh của cô ta. Chúng ta phát hiện, cô ta là nữ gián điệp của Nga, đã từng chịu sự quản lý của tổ chức khủng bố Hắc Quả Phụ, nhưng đã phản bội.

Khuôn mặt cô ta đã trải qua phẫu thuật Nano, phối hợp với kĩ thuật ghép mặt 3D hiện tại còn chưa chính thức xuất hiện trên thế giới để tiến hành ngụy trang. Kỹ thuật rất cao siêu, hẳn là do một tổ chức đặc thù tiến hành thí nghiệm rất nhiều lần, mới thành công trong vụ đánh tráo này.

- Ý của ngươi là. . . Ngươi vẫn chưa tìm được Jane?

Dương Thần ánh mắt rét lạnh.

Solon cam chịu gật đầu, cảm thấy rất xấu hổ.

Một bên Macedonia đứng ra giảng hòa, nói:

- Minh Vương các hạ, tôi đã phái tất cả thủ hạ của Mossad trong phạm vi toàn bộ châu Âu thăm dò, nếu biết được dấu vết nào sẽ lập tức trình báo lại, tôi tin tưởng rất nhanh sẽ có manh mối.

Dương Thần không để ý đến, mà là hướng về phía Edward hỏi.

- Catherine biết chuyện này rồi sao?.

Edward bất đắc dĩ cười nói:

- Cô ấy còn không có biết, cô ấy ở Wales, hơn nữa thời gian này đều bận rộn với lễ mừng tất niên, cũng không có thời gian gặp mặt em họ. Chúng ta cũng tạm thời không có nói cho cô ấy biết.

- Như vậy cũng được, âm thầm tăng quân số để bảo vệ tốt cho cô ấy, để phòng ngừa bọn người kia ra tay với cả hai mẹ con nàng.

Nói xong, Dương Thần duỗi tay ra, một cỗ lực lượng to lớn đem người phụ nữ bị trói trên mặt đất túm tới trên tay hắn, bóp ở cổ nữ gián điệp này.

Kẻ giả mạo "Jane" vẻ mặt khinh thường, cho dù sắc mặt bị ngẹt thở tới đỏ thẫm, căn bản cũng không có ý tứ mở miệng.

- Tôi biết, các người đều trải qua huấn luyện đặc công, biết các loại phương pháp tự sát, cũng sẽ giữ bí mật tuyệt đối, không khai ra nửa lời, nhưng tôi nói thật cho cô biết, tôi không có tâm trạng, cũng không rảnh để đi tra vấn cô, nếu như cô nguyện ý phối hợp, thì gật đầu, còn không muốn, tôi ngay bây giờ sẽ vặt đầu của cô xuống.

Tay kia của Dương Thần, đã bao trùm toàn bộ sọ não của nữ gián điệp.

Người giả mạo lại lộ ra một vòng châm chọc vui vẻ.

- Hades, ngươi là một tên Ác Ma, cho nên đã rước lấy sự nổi giận của cả thần và người, ta đã tham gia hành động lần này, sẽ không nghĩ tới việc sống sót trở về. Ngươi giết ta đi, ta sẽ tại dưới địa ngục, chứng kiến tất cả mọi người bên cạnh người, lần lượt từng người một đi theo ta xuống đó!

- Muốn chết à.

Dương Thần không chút do dự, tay phải dùng một chút lực, chỉ nghe thấy thanh âm “Răng rắc” của đầu khớp xương vỡ vụn, trước mắt cái người giả mạo Jane này, đầu đã bị vặn xuống đất!

Một chùm máu đỏ bắn tại trên gương mặt của Dương Thần, dường như đôi mắt kia cũng đã bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.

Máu tươi nhuộm đỏ cả thảm, mùi tanh tràn ngập phòng, lông mày đám người Solon không khỏi nháy nhẹ, phảng phất Dương Thần trước mắt, đã trở về cái thời kì giống như ma quỷ tàn nhẫn khát máu vậy.

Chẳng qua lúc đó còn có Seven cùng Jane ở bên cạnh khống chế, nhưng lúc này lại không có một ai ở bên cạnh cả..

Trong lòng mọi người vừa lo lắng vừa sợ hãi, bất an, nhưng ai cũng không dám vào lúc đó đối với Dương Thần nói ra ý kiến gì.

Coi như thời điểm mọi người cho rằng Dương Thần chuẩn bị nổi trận lôi đình, thì Dương Thần lại yên lặng lau đi vết máu trên mặt của mình, đưa tay cầm lấy đầu nữ thi thể, ném tới trước gót chân Macedonia.

- Đi, kiểm tra đo lường dấu vân tay của cô ta, DNA, xác nhận là từ lúc nào cô ta bắt đầu xuất hiện ở sở nghiên cứu của Jane, phán đoán rõ ràng xem Jane đã bị đánh tráo vào ngày nào.

Nếu bọn chúng đưa một người giả mạo để thay thế đánh lừa chúng ta, đã nói lên là vì bọn chúng cần tranh thủ thời gian, bọn chúng nhất định là bắt Jane phát minh ra trang thiết bị kĩ thuật, mới phải làm như vậy, bởi vậy, tạm thời Jane hẳn là không nguy hiểm tới tánh mạng.

Mà đối với những người này mà nói, Jane rất có giá trị, nhất định là dùng để chế tạo vũ khí cùng trang bị có chút đặc biệt, nghiêm ngặt kiểm tra đoạn thời gian gần đây xem trên phạm vi thế giới có những tài liệu về chế tạo vũ khí nào đang được lưu thông, tìm được điều gì khả nghi lập tức nói cho ta biết!

Nghe xong Dương Thần phân tích, đám người Macedonia trước mắt sáng ngời, chính xác, nếu như nói đơn thuần để áp chế bọn họ, vậy bắt giữ Jane cũng không cần phải dùng người giả mạo để thay thế, có thể thấy được đối phương kỳ thực chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi, chỉ là lần này đụng phải đại hội Caesar, Jane phải đi xa nên mới bị bại lộ chân tướng!

Mọi người vốn tưởng rằng Dương Thần không cách nào khống chế sự tàn nhẫn trong não mình, lại không nghĩ đến, Dương Thần tuy rằng trong cơn giận dữ, nhưng vẫn ổn định rồi suy nghĩ cách giải quyết