Cô Vợ Thay Thế Của Lão Đại Ác Ma

Chương 11: Truy thê: Bỏ lỡ.




À mà Tử An sao rồi?

- Chưa tỉnh nữa, em nghe cậu ta gọi tên bạn chị đó, không biết hai người đó là gì của nhau nhỉ?

Nghe thế cô cũng bật cười, cái gì mà thẳng? Giờ lại nhắc đến Trạch Đồng đúng thật là chẳng ngờ đến đó nha!

Trong lúc cô ở bang nói chuyện cùng những người khác thì bên chỗ Vương Nhất đang khá bận rộn.

Thư ký Lam đi vô và nhắc đến tình đầu của anh, anh liền bật dậy mà hỏi.

- Giờ em ấy đang ở đâu!?

- A..thưa sếp cô ấy đang chờ ở sân bay ạ.

Anh khoác áo lên mà nhanh chóng chạy xuống lái xe đến sân bay, lúc sau anh cũng đã đến được sân bay. Anh đi xuống xe mà nhìn xung quanh thấy bóng dáng quen thuộc liền chạy đến mà ôm cô ấy vào lòng.

- Hạ Hạ anh đến đón em đây, trông em như lúc em đi sang nước ngoài vậy đấy?

- Em đợi anh nãy giờ luôn đó!!

Anh liền dỗ dành Hạ Hạ đang giận dỗi lúc lên xe anh cũng chủ động thắt dây an toàn cho cô.

”Những ai chưa biết thì đây là Lương Hạ Hạ cô con gái của ông chủ một tập đoàn giải trí lớn nhất ở nước ngoài đến nay đã được 10 năm cô rời khỏi thành phố, giờ đây cô về lại thành phố mà thực hiện ước nguyện kết hôn cùng Vương Nhất, dù cô biết anh đã kết hôn cùng người phụ nữ khác.“



- Vương Nhất anh còn nhớ lời thề lúc nhỏ anh đã hứa không?

- Lời thề sao?

Anh liền suy ngẫm mà chợt nhớ ra liền cảm thấy bối rối bởi vì anh đã thất hứa mà cưới người phụ nữ khác, Hạ Hạ thấy anh vậy cũng biết là anh đã kết hôn.

- Hạ Hạ anh đã kết hôn nên lời thề ấy chỉ đơn giản là lúc nhỏ không hiểu chuyện mà thôi..

Hạ Hạ nghe câu đó trong lòng lại đố kị không thôi, lẽ cô gái đó rất quan trọng sao? Hừ! Đồ của Hạ Hạ ta thế lại bị một con thay thế như thế sao?

Hạ Hạ suy nghĩ một hồi lâu lại nhìn sang anh mà cười khẽ.

- Thôi dẹp chuyện đó đi anh, mình đến công ty anh đi! Em muốn xem thử lắm đó!

- Ừ, ngồi yên đấy nhé.

Anh khởi động máy rồi lái xe về lại công ty, hai người bước xuống mà vào công ty, ai ai trong công ty thắc mắc tại sao "tình đầu" của anh lại đi chung thế thì vợ anh có biết không?

Còn có người nói rằng hai người ly hôn, người thì nói anh quá tồi tệ khi kết hôn đã đi cùng với "tình đầu", người kia lại nói vợ anh chắc là chẳng biết về việc này, nếu như phát hiện chắc sẽ có màn đánh nhau cho xem.

Hai người đó vừa lên phòng làm việc, cô lại đúng lúc mang đồ ăn tới, những người lúc nãy bàn tán lại bàn tán rằng cô quá đáng thương chẳng biết chồng mình ngoại tình còn vui vẻ nhảy nhót mà đem đồ ăn tới, khi cô định bấm thang máy, thư ký Lam lại chặn lại mà ngại ngùng nói.

- Thiếu phu nhân người không thể lên ạ..Vương tổng nói không cho ai lên cả.

- Chị Lam, tránh đường dù có là quy tắc em cũng sẽ phá luật!



Nói xong cô liền xông vào trong mà nhanh tay bấm thang máy làm cho thư ký Lam sợ hãi mà báo cho vệ sĩ.

Khi cô lên vừa mở cửa làm việc ra, lúc đi trên tay vẫn còn cầm nhưng khi thấy cảnh tượng hai người hôn hít ôm nhau cô lại đứng ngơ ra hộp cơm rớt xuống.

Nghe tiếng động này anh liền ngừng lại chẳng nhìn lấy một cái mà lạnh lùng kêu cô cút.

- Vương Nhất..anh đây là đùa tôi sao?

Đến khi nghe một giọng nói quen thuộc anh bật dậy mà nhìn về phía cô mà hốt hoảng, còn cô ta lại chẳng biết thân biết phận mà còn ôm ấp anh, anh liền nhanh tay đẩy ra mà chạy lại cô.

- Thiên Ngọc..anh..

- Đừng nói nữa! Tôi không muốn nhìn thấy anh!

Nước mắt rơi xuống má cô vội lau đi mà chạy nhanh về thang máy, anh liền chạy lại nhưng lại chậm một bước, cửa thang máy đóng anh liền chạy xuống cầu thang.

Còn cô liền lại bật khóc trong thang máy trách mình tại sao lại dễ dãi mà dễ dàng đem tình cảm dồn lên nhau cơ chứ?

Lúc thang máy ngừng cô chạy thật nhanh ra mà chẳng liếc nhìn người khác vội vội vàng vàng chạy lên xe mà rời khỏi đây.

Cô về nhà xách vali lên xe mà đóng cốp lại, còn dặn với dì năm rằng mình sẽ rời khỏi đây, nghe vậy dì năm hoảng hốt hỏi rằng cô định đi đâu cơ chứ! Cô chẳng nói mà lên xe chạy đến sân bay.

Trùng hợp thay cô đi thì anh lại lái về, dì năm thấy anh liền hỏi hai người lại cãi vã chuyện gì mà cô lại xách vali mà đi ra sân bay thế này? Nghe vậy anh liền lên xe phóng nhanh đến sân bay, nhưng có lẽ ông trời trêu chọc khiến anh lại bỏ lỡ.