Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 480




 

Chương 480

Thật nhiều người.

Vừa rồi, khi còn ở trong cửa chính, cô đã nghe được tiếng la hét rất ồn ào bên ngoài nhưng không để ý lắm. Bây giờ, cô vừa ra ngoài mới phát hiện ra, bên ngoài rất đông người.

Kiểu liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối.

Ít nhất cũng phải hơn một nghìn người.

“Mẹ nuôi…” Cô không hiểu, khẽ gọi Tăng Hiểu Khê một tiếng.

Nhưng cô mới gọi xong, bỗng nhiên phát hiện ra người trước mặt mình trông rất quen mắt.

“Cô gái, cuối cùng cô đã đi ra rồi, tốt quá rồi. Cũng không uổng công chúng tôi tới làm chứng cho cô. Cô mới là người bị hại.” Dì này nói xong còn lắc lá cờ nhỏ trong tay. Không ngờ trên đó viết ‘phòng vệ chính đáng, nhất định phải thả người.’

Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra. Hóa ra người trong công viên lúc đó tận mắt nhìn thấy cô đâm Triệu Giai Linh, đã vội vàng tới làm chứng cho cô.

Mũi cô chợt cay cay: “Cảm ơn.”

Ban đầu, cô còn tưởng là Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê cứu cô ra, bây giờ xem ra cũng không phải hoàn toàn là vậy.

Hoặc Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê không muốn lấy danh nghĩa của bọn họ cứu cô ra.

Mà muốn lấy một lý do chính đáng dẫn cô đi ra.

Thật ra, như vậy mới tốt.

Cũng có thể chứng minh cô vô tội, cô là phòng vệ chính đáng.

Không đúng cũng phải đúng.

Lúc ra tay, trong đầu cô đều suy nghĩ là phòng vệ chính đáng.

Bây giờ, cuối cùng thành công rồi.

“Cảm ơn, cảm ơn.” Mấy người đứng phía trước đều là người ở hiện trường lúc đó.

“Cô gái ra được là tốt rồi.”

Tô Nhược Hân lần lượt bắt tay cảm ơn từng người.

Cô vừa chào hỏi như vậy, đám người đều chen về phía trước.

Xem tình hình thế này, cô và Tăng Hiểu Khê căn bản không có cách ra ngoài được.

“Cảm ơn mọi người, làm phiền mọi người nhường đường giúp.” Vào lúc Tô Nhược Hân đang lo phải làm thế nào để ra ngoài, phía sau truyền đến giọng đàn ông bị ép xuống cho hơi ồm và cố thay đổi âm điệu.

Sau đó, đôi chân dài của anh bước qua Tô Nhược Hân, thật sự xem mình là vệ sĩ cho cô và Tăng Hiểu Khê.

Tô Nhược Hân cũng phải trợn tròn mắt.

Nếu không phải xác định người đàn ông đang mở đường phía trước cô chính là Hạ Thiên Tường, cô gần như thật sự xem anh thành vệ sĩ.

Vì vậy, Hạ Thiên Tường ở phía trước chỉ tốn mấy phút đã mở ra một lối đi, dẫn cô và Tăng Hiểu Khê nhanh chóng rời khỏi đám đông, lên chiếc xe van của bà ta.

Sau đó, đương nhiên là Hạ Thiên Tường lên ghế lái, Tô Nhược Hân và Tăng Hiểu Khê ngồi ở hàng ghế sau.

Thấy Hạ Thiên Tường trong giây lát đã lập tức biến thành tài xế, Tô Nhược Hân cười: “Chào tài xế Hạ.”

Hạ Thiên Tường cảm thấy mí mắt cứ giật mạnh. Chỉ trong giây lát như thế, anh từ cậu Hạ đến vệ sĩ lại đến tài xế. Tô Nhược Hân sợ anh không nhớ được chuyện đổi vai, còn gọi rất lớn tiếng.