Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 431




Chương 431

Lần đầu tiên bình luận trên tường, bắt buộc phải nghiêm túc làm chứ.

Để lại bình luận cho cô gái nhỏ lại càng phải nghiêm túc thực hiện.

Đến nỗi, cho dù là đối mặt với rất nhiều tinh anh trong giới diễn thuyết, Hạ Thiên Tường cũng chưa từng căng thẳng, lúc này lại thấy hơi hồi hộp.

Ừm, cho dù là bảo anh phê duyệt một hạng mục lên đến hàng trăm tỷ, anh cũng chưa từng căng thẳng thế này.

Phát video một lượt, lại phát thêm lượt nữa, càng xem càng thấy Tô Nhược Hân xinh đẹp.

Nhưng lúc xem lần thứ ba, sắc mặt của Hạ Thiên Tường trầm xuống, đen lại.

Tiếp đó, không hề nể mặt nhập vào một dòng chữ.

“Người đẹp, chất lượng của video quay quá kém.”

Tô Nhược Hân nhìn điện thoại, rồi lại ngẩng đầu liếc Hạ Thiên Tường.

Nhìn đi nhìn lại mấy lượt như vậy rồi.

Cuối cùng đã thấy dòng chữ mà người đàn ông nhập vào, cô lập tức nhìn về bài đăng trên tường của mình đó, tò mò giống như đứa trẻ.

Vừa nhìn vế trước, vẫn rất vui vẻ, cô là người đẹp.

Kết quả nhìn đến vế sau, sự lãng mạn vừa dâng lên chốc lát tan biến: “Hạ Thiên Tường, anh không thể lãng mạn chút được à?”

“Quả thực quay chẳng ra sao, chi bằng xóa bài này đi, tôi quay lại cho em?” Phát hiện Tô Nhược Hân tức giận, Hạ Thiên Tường lại cực kỳ điềm tĩnh.

Anh nói không sai, video Cận Liễm quay chẳng ra sao cả.

Người phụ nữ của anh, video đăng trên tường cũng chỉ có thể là của anh quay, tuyệt đối không được là của Cận Liễm quay.

Anh không thích.

“Anh quay đẹp hơn sao?” Tô Nhược Hân nghi ngờ, cô quen biết Hạ Thiên Tường lâu như vậy, Hạ Thiên Tường còn chưa từng chụp ảnh cho cô nữa.

“Thử là biết, nếu em thấy đẹp hơn cái này, thì đăng lại.”

Tô Nhược Hân nheo mắt, bị anh thuyết phục, anh quay video cho cô, cho dù chỉ mới tưởng tượng cũng đã thấy ấm áp: “Được, anh chuẩn bị quay đi.”

Sau đó, cô đứng dậy, đang muốn làm động tác gì đó, đã thấy Hạ Thiên Tường chỉ về phía cửa sổ, nói: “Đến trước cửa sổ, lấy mười dặm hoa sen làm nền mới đẹp.”

“Vậy tôi đẹp hay là hoa đẹp?”

“Em đẹp.” Hạ Thiên Tường trả lời không chút do dự.

Đương nhiên là Tô Nhược Hân đẹp rồi.

Hoa có đẹp đến đâu cũng không đẹp bằng người phụ nữ của anh.

Điều này không có gì phải bàn cãi.

Tô Nhược Hân cong môi, bật cười.

Cười rất ngọt ngào.

Bước về phía trước cửa sổ, thân hình hơi lảo đảo, đó là vì cô uống rượu, còn uống hơi nhiều.