Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1997






CHƯƠNG 1997

“Sao, em sợ gả cho anh với thân phận của một người đàn ông à?” Đường Lăng nói đùa, anh không quan tâm những lời nói bên ngoài, chuyện tình cảm chỉ cần suy nghĩ đến ý muốn của mình thôi. Mọi người trong nhà hoàn toàn có thể chấp nhận, những người không liên quan khác thì đáng là gì?

Lâm Bối lắc đầu rồi lại gật đầu.

Đường Lăng bất lực, cô vừa lắc đầu vừa gật đầu là có ý gì? Cô muốn anh tư đoán hay để anh tự quyết định đây?

Nếu là anh, đương nhiên anh hy vọng Lâm Bối sẽ gả cho anh, làm vợ của anh dưới thân phận của một người phụ nữ. Nhưng nếu như Lâm Bối không thể từ bỏ thân phận tiểu vương tử thì anh cũng sẽ không ép buộc.

Ông cụ và bà cụ Đường nhìn nhau, bọn họ có thể nhìn ra Đường Lăng quan tâm Lâm Bối đến mức nào, anh nói ra những lời như vậy là để Lâm Bối gả cho anh dưới thân phận một người đàn ông sao? Như vậy bọn họ có thể làm đám cưới nhưng không thể đăng ký kết hôn được.

“Em muốn làm vợ của anh, em muốn được gả cho anh, nếu như gả cho anh, em muốn dùng thân phận của một người phụ nữ.” Lâm Bối cười tươi nhìn Đường Lăng, nói rất nghiêm túc. Đúng vậy, anh có thể vì cô mà để mặc bản thân bị người khác hiểu lầm, vậy thì vì sao cô không thể vì anh mà từ bỏ những chuyện khác? Hơn nữa khi gả tới nước Z, chuyện ở nước R đã không còn liên quan đến cô nữa rồi. Cô tin rằng quan hệ của cô và anh trai mình sẽ không thay đổi vì chuyện cô là con gái.

Hơn nữa cô cũng đã mang thai, cô muốn cho đứa bé một mái ấm trọn vẹn, để nó được lớn lên khỏe mạnh.

Đường Lăng vô cùng vui mừng, thật ra anh đã từng suy nghĩ nghiêm túc, nếu Lâm Bối thật sự không thể từ bỏ thân phận tiểu vương tử của mình thì bọn họ cứ mãi như vậy, trong mắt người ngoài bọn họ sẽ chung sống với nhau như một cặp người yêu, còn đứa bé này đương nhiên anh sẽ sắp xếp cho nó một thân phận thích hợp. Nhưng nếu bây giờ Lâm Bối muốn gả cho anh dưới thân phận của một người phụ nữ thì tất cả mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa cả rồi.

Ông cụ Đường và bà cụ Đường gật đầu hài lòng, tình yêu không phải chính là như vậy sao? Hai người đều bằng lòng suy nghĩ và hy sinh cho nhau. Đường Lăng có thể vì Lâm Bối mà không quan tâm đến ánh mắt của người khác, Lâm Bối cũng có thể vì Đường Lăng mà từ bỏ thân phận tiểu vương tử của mình, không phải là tiểu vương tử thì cũng là tiểu công chúa. Có nhà họ Đường bọn họ ở đây, nước R không bao giờ ức hiếp được Lâm Bối.

“Vậy anh sẽ cho người đến nước R thương lượng với quốc vương.” Đường Lăng đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ rồi, cho dù Lâm Bối là nam hay là nữ thì nhất định cũng phải gả cho anh.

“Cũng không gấp đâu, em còn phải hỏi ý kiến của mẹ nữa.” Lâm Bối nói không nhanh không chậm, cô tin rằng mẹ cô sẽ không phản đối đâu. Cô nhìn về mấy người ở đằng xa đang nói chuyện vô cùng vui vẻ, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ. Cô không biết bao lâu rồi mình không nhìn thấy nụ cười thoải mái như vậy của mẹ mình.

Đường Lăng cũng nhìn sang bên cạnh, trong lòng thầm thả một like cho mẹ của mình, mới không bao lâu mà mẹ anh và mẹ của Lâm Bối đã nói chuyện với nhau rồi, hơn nữa khuôn mặt hai người đều có vẻ rất thoải mái, tự nhiên. Như vậy thật tốt.

Buổi chiều, bà Đường muốn giữ Lâm Bối và mẹ Lâm ở lại nhà họ Đường nghỉ ngơi nhưng Lâm Bối lại từ chối. Không còn cách nào khác, Đường Lăng chỉ có thể đưa bọn họ về, Lâm Bối quay đầu lại nhìn, thấy vẻ mặt của người nhà họ Đường đều hơi có vẻ thất vọng, nhưng nhìn chung sự vui vẻ vẫn chiếm phần nhiều.

Khi về đến khách sạn, hình như mẹ Lâm mới phản ứng lại được, niềm vui trên khuôn mặt bà dần dần phai nhạt đi, xen lẫn một chút hoang mang. Lâm Bối bước tới, rót cho mẹ Lâm một cốc nước: “Mẹ, mẹ không sao chứ?”

Mẹ Lâm do dự rồi cười tự giễu: “Mẹ cảm thấy hình như trước đây mình đã sống vô ích rồi. Hóa ra sẽ có người đối xử tốt với mình như vậy. Hóa ra giữa người với người có thể qua lại với nhau như vậy.” Đã bao lâu rồi bà không thật lòng qua lại với người khác, đã bao lâu rồi bà không được người khác đối xử thật lòng? Hôm nay khi vào đó được mọi người nhiệt tình tiếp đón, mới đầu bà còn phòng bị, người nhà họ Đường cảm nhận được nhưng cũng không hề để ý, sự nhiệt tình với bà không hề giảm sút, còn chủ động tìm kiếm những chủ đề phù hợp, dẫn dắt bà làm quen với nhà họ Đường nữa. Đến bà còn chìm đắm trong cảm giác được người khác đối xử chân thành, huống hồ gì là Lâm Bối?