Hứa Hân Hoan thấy cô ta rời đi thầm khinh bỉ trong lòng. Cái chiêu trò này của cô ta quá cũ đối với cô rồi, Hứa Hân Hoan nhìn thấu tâm tư nhỏ nhoi của cô ta muốn nhân cơ hội này chơi cô ta một vố.
Nhưng chuyện này cần có sự hợp tác của anh ta.
Cô lên tiếng
'' Chuyện về nhà họ Hứa, nếu Hàn tổng đã đồng ý đến thì xin hãy giữ lời''
Hàn Vân Phong nhìn cô nói
'' Muốn tôi đi cũng được, nhưng mà cô hãy nói mục đích lấy tôi là gì đi đã ''
Hứa Hân Hoan thà chết không nói thật, cô vẫn giả vờ như là người đáng thương nói y hệt lần trước.
Hàn Vân Phong biết cô đang nói dối nhưng mà không vạch trần,muốn tra ra mục đích của cô cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.
anh lái xe ra khỏi biệt thự đồng thời gọi điện cho Chu Thuần điều tra người cô gặp ngày hôm qua.
Còn anh khi biết được Hồ Tuyết Liên còn sống nhưng sau ngày hôm đó cô tựa như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy. Anh phải tự mình điều tra chuyện này rõ ràng với được.
Hứa Hân Hoan thay đồ đến công ty làm việc như thường lệ.
Hôm nay đúng là ngày đen đủi của cô.
Vì chuyện của Hứa Lưu Ly nên đến công ty muộn giờ, cô bị phạt phải làm tăng ca.
7 giờ tối, cô mới hoàn thành công việc.Đang tính về nhà nghỉ ngơi thì gặp quản lý Tư Dục ở ngoài hành lang.
Hắn là một người đàn ông to béo, hơi lùn, trên đầu bao giờ cũng vuốt keo bóng loáng.
Tư Dục nổi tiếng là một người háo sắc, nhưng cô ngoại hình xấu xí vốn không lọt vào mắt hắn. Bây giờ lại gặp hắn ở đây chắc hẳn có âm mưu gì đó.
Tư Dục đang cầm trên tay tách trà thời nhà Trần có giá trị tầm vài trăm triệu.
Khi đi ngang qua người cô , cố tình va phải làm vỡ tách trà để gây sự.
Hắn ta đổ vấy lên người cô là cô đã làm vỡ tách trà quý hiếm này.
Vì không muốn làm bại lộ thân phận, cô vẫn giả vờ làm một người yếu đuối không chỗ dựa dẫm
Hứa Hân Hoan cúi đầu lắp bắp xin lỗi. Mong hắn đừng vì chuyện này mà đuổi việc cô. Bắt cô làm gì cũng được.
Chỉ cần ra khỏi công ty, tới nơi không có camera thì hắn sẽ biết tay cô
Cô đã chủ động cho hắn bậc thang, hắn mà còn không biết ý thì đã không leo lên được chức quản lý này rồi.
Tư Dục đưa bàn tay béo ú của mình đặt trên vai cô, ghé sát vào vai cô to nhỏ.
Người ngoài nhìn vào là biết họ đang có chuyện gì mờ ám với nhau.
Tư Dục nói chỉ cần tối nay cô ' ngoan ngoãn nghe lời hắn' thì chuyện này xem như bỏ qua.
Đôi bàn tay của Tư Dục dần dần trượt xuống vai cô rồi tới lưng rồi lại muốn tiến xuôi suống phía dưới.
Hắn ta định sàm sỡ cô tại đây sao ??? Hắn thấy cô không nói gì mà được đà làm tới. Bà đây đâu phải là người ăn chay....
Hứa Hân Hoan tức giận mặt đỏ bừng, tay cô đang định cầm lấy tay hắn để bẻ gãy. Bây giờ cô không cần quan tâm ở đây có camera hay không nữa. Cho dù có thì cô cũng sẽ xóa sạch.
Cô còn chưa kịp hành động thì đã có một bàn tay to lớn ôm cô vào lòng . Một đôi chân thon dài trực tiếp đá bay hắn ta ra xa mấy mét đập thẳng vào tường.
Tiếng xương gãy giòn tan vang lên, Tư Dục đau đến nỗi ngất đi.
Cô ngoảnh đầu lại nhìn người đàn ôm đang ôm mình, thì ra là Trạm Tín.
Đôi môi cô mấp máy như muốn hỏi anh sao anh lại đây.
Anh ân cần hỏi cô nhưng đôi mắt lại ra hiệu ở đây có camera nên cô phải diễn cho đạt.
'' Anh đi ngang qua, biết hôm nay em phải tăng ca nên mua đồ ăn cho em đây này.''
Trạm Tín lắc lắc túi đồ ăn trong tay , có trời mới biết được anh ta đã chờ cô từ chiều nhưng mà không thể nào tự nhiên đến tìm cô được.
Vì thế nên đã chờ tới tận giờ này để đưa đồ ăn cho cô.
Vừa tới nơi đã thấy cảnh đặc sắc như vậy, Trạm Tính nhanh ý dùng kế anh hùng cứu mỹ nhân để ghi điểm trước mặt cô.
Xem ra anh ta đã nắm chắc cơ hội , ghi được một điểm trong mắt cô.
Trạm Tín tiến tới gần Tư Dục, dùng chân trực tiếp đè gãy xương bàm ray của hắn. hơi thở lạnh lùng ẩn chứa thù hận như thần chết đến đòi mạng khiến hắn ta không dám la to mà đã tè ra quần....
Cả cái Thanh Thành này ai mà không biết cục trưởng Trạm chứ. Xem ra hôm nay hắn ta đen đủi khi chọc nhầm người rồi.
Trạm Dực ngồi xổm xuống, bóp cằm hắn khiến hắn phải nhìn thẳng vào mặt anh. Sự tức giận của anh đã lên đến đỉnh điểm.
Giọng nói uy nghiêm vang lên
'' Là ai đã sai ngươi làm chuyện này, nói nhanh lên. Ông đây không có thời gian vòng vo''
Tư Dục run sợ miệng lắp bắp..'' Là .....là Hứa Lưu Ly cho tôi một khoản tiền....sai ...sai...tôi làm vậy. Cô... Cô ta sai tôi mang Hứa Hân Hoan đến khách...khách sạn đã đặt từ trước rồi làm nhục cô. Trong khách sạn đó đã được....cô ta...lắp săn camera''
Dứt lời hắn ta rút từ trong túi ra một sấp tiền khoảng mười triệu .tay run run đưa về phía Trạm Tín
Nghe đến đây hai mắt Hứa Hân Hoan nheo lại, cái tên Hứa Lưu Ly chết tiệt. Cô đã đưa cho ả tiền thế mà ả ta lại dám dùng chính số tiền này để hại cô sao???
Đây chẳng phải là lấy tay tự vả mặt mình à.
Hứa Hân Hoan ra hiệu cho Tư Dục dẫn hắn ta ra chỗ khác giao cho người của cô. từ giờ trở đi ở Thanh Thành không còn có cái tên Tư Dục nữa rồi.
Hắn ta bị cô phế cả hai tay hai chân đuổi đến biên giới mà ăn xin.
Xong chuyện cô với Trạm Tín đi ăn tối, cô không hề biết rằng mọi chuyện trong công ty đấu giá đã bị người ta chụp lén, còn cố tình chọn góc chụp những cảnh tình tứ của cô.