Lúc ra ngoài, Vân Thư lo lắng sàn trơn, vì thê đã vịn vào những viên gạch trên tường để đi về phía trước.
Kết quả đã có nước nóng.
Viên gạch trên tường bỗng nhiên chuyên thành thủ tình, trên đó hiển thị nhiệt độ, có thê điều chỉnh bằng tay.
Vân Thư: Công nghệ cao, lợi hạiI Kế hoạch này của Chu Yên cũng không tính là thành công, bởi vì Cao Duy Duy và Tạ Mẫn Hành không bị thân bại danh liệt, cô ta chỉ có thể nói ra một chuyện đó là Vân Thư và Tạ Mãn Hành đã mỗi người một nơi.
Cô ta nói thông tin này cho Nam Liêu: “Kết quả này có khiên cô thỏa mãn không?”
Nam Liêu hài lòng: “Rắt tốt, lúc nào thì thực hiện bước tiếp theo?”
Bước tiếp theo chính là đứa bé.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Chu Yên cười lớn: “Tôi giúp cô hoàn thành việc này thì cô có đáp ứng chuyện của tôi không?
“Tôi sẽ đáp ứng nhưng cô phải hoàn thành cả hai việc.”
Chu Yên: “Nói thì nói thế, ít nhát tôi đã hoàn thành một nửa rồi.”
Nam Liêu biết người phụ nữ này không dễ lừa, vì thế đã tìm nửa miêng kim bài miễn tử, chụp lại gửi cho Chu Yên: “Tôi cũng một nửa.
“Ha ha, vậy thì cô phải bảo bọn họ tranh thủ hoàn thành công việc.”
Ngắt điện thoại, Chu Yên nhìn máy ghi âm, ân nút lưu lại.
Sau đó, Chu Yên gọi điện thoại cho mẹ: “Mẹ, giúp con làm chút chuyện ở nước Nam.”
“Dựa vào cái gì?”
“Đưa tiền cho mẹ, mẹ giúp con tìm một công ty được thành lập sẵn ở nước Nam rôi xây dựng lại.”
Chu Hân, mẹ của Chu Yên: “Con cần những thứ đó để làm gì?”
“Bây giờ chủ tịch của bắt động sản Hạo Tường ở nước Bắc là người đàn ông của con gái mẹ. Tìm một công ty được thành lập sẵn, nửa đời sau này mẹ con chúng ta không cân phải sợ gì cả.
Buổi sáng, Vân Thư tự lái xe đi làm, cô có thể yên tâm lái xe táo bạo bởi vì có người bảo vệ ở phía sau.
Nhưng ánh mắt của cô bị thu hút bởi hai người ở trên đường, cô gái đó rang rỡ như ánh mặt trời, người đàn ông lại là Tạ Mẫn Thận, Vân Thư nhìn chăm chằm vào họ: “Mẹ, không cân phải lo lắng vê việc Mẫn Thận nói không cân vợ nữa.”
Nhìn từ xa, cô gái đó đang khoác tay Tạ Mẫn Thận, nhưng Tạ Mẫn Thận lại không có biểu cảm gì mà hát cô ấy ra.
Cô gái đó lại tiến tới khoác tay Tạ Mẫn Thận, anh ây không thê hát ra được, chỉ đành để cô ấy khoác tay một cách ép buộc.
Vân Thư ở trong xe trêu chọc, do một mẹ sinh ra, tại sao chồng CÔ . đi đâu cũng kéo theo cô, còn Tạ Mẫn Thận lại cứng nhắc như thế?
Không có so sánh sẽ không có đau thương.
Vân Thư phát hiện ra một bí mật nhỏ nhưng lại cât giâu trong lòng, không nói cho ai biết, tiếp tục đi đến công ty.
Buổi sáng, Vân Thư mua một chiếc bánh trứng chiên ở quán ven đường, Tạ Mẫn Hành nhìn xong chỉ muốn cướp lấy. bánh của Vân Thư, những thứ đồ này không có chút dinh dưỡng nào, lại không đảm bảo vệ sinh.