Cuộc họp buổi chiều quả nhiện nói đên ảnh hưởng của sự việc lần này, Vân Thư và An Kỳ ảnh hưởng không lớn, vốn cũng không có mây người ký hợp đông, hai người họ đều là người mới, vừa mới ký hợp đồng với Vương Manh, tháng này chỉ tiêu của bọn họ đã đủ rồi.
Ngược lại những người cũ khác ảnh hưởng lại tương đổi lón: “Trên tay tôi có ba người, lại có hai người chạy đên ảnh thị Hàn Hoặc.”
Hiềm khi quản lý Mao nghiêm túc: “Chạy thì chạy, không cần đề ở trong lòng, người không chạy thì các người hẹn nhiêu hơn chút, người này có thể ký hợp đông.”
Vào cuối cuộc họp, quản lý Mao hỏi: “Chuyện của Bạch Anh, các người có giải pháp tốt không?”
“Quản lý, chúng tôi không phải là người của bộ phận quạn hệ công chúng, chúng tôi có thể có cách gì?”
Vân Thư cảm thấy nói rất có đạo lý.
“Hai người là người của Giang Tả, Bạch Anh cũng được coi là đồng nghiệp của các người. Các người cũng đừng có thái độ chuyện này không liên quan đên mình, chúng ta là một tập thê đoàn kết, mọi người có ý kiên quý báu thì có thê đề cập đôi chút, người của bộ ngoại giao chúng ta cũng phải công hiển chút phần sức mạnh.”
Những gì quản lý Mao nói hình như cũng có lý. Vân Thư vuốt cằm: “Quản lý Mao, tôi có một suy nghĩ.”
“Hải” Ý kiến của phụ nhân tổng giám độc. Cô đưa ra ý kiến, rốt cuộc mình có nên làm theo hay không? Nếu không làm theo, đây chính là phu nhân tông giám độc đó, tuy rằng người khác không biết nhưng anh ấy cái gì cũng rõ.
“Quản lý Mao, không phải anh nói ý kiên sao?”
“Chậc, nói đi, cô nói xem xem.”
“Bạch Anh ra tay đây người trước, cụ thê tại sao người bị đây trước đó không truy cứu, trước khi đây người trước đó, weibo của đạo diễn Trân đã đăng đê Bạch Anh diễn vai nữ chính, kêt quả ngày cúng bái là Tần Tranh Tranh đứng ở vị trí €, quần áo cô ta mặc chính là quân áo của nữ chính.
Khán giả không biết ảnh thị Hàn Hoặc cướp bao nhiêu bộ phim của chúng ta nhưng chúng ta lại biệt. Phim của đạo diễn Trân mười bộ thì hết tám chín bộ flop, vậy Weibo thoải mái bày tỏ lỗi của chúng ta, nêu đạo diễn Trần nói đên quan hệ hợp đồng thì chúng ta không cân bôi thường.
Trước khi xịn lỗi, nhất định phải cho khán giả biết diễn biến Bạch Anh từ vị trí nữ chín đến vị trí nữ bỗn, như vậy, nguyên nhân Bạch Anh đây Tần Tranh Tranh cũng có thể được một bộ phận người chấp nhận.
Bạch Anh lần nữa đánh nhau với Tần Tranh Tranh cũng là vì fan của cô ấy, điêu này chỉ khiên cô ấy càng thêm hút fan, idol bảo vệ fan như vậy không nhiều. Có thời gian, hãy để Bạch Anh tham gia chương trình thực tê đi.”
“Tiểu Thư nói đúng. Từ nữ chính đến nữ bôn lại đến fan, có thời gian hãy tham gia chương trình thực tế hợp tác với máy tên tuôi lớn, danh lợi kiêm thu. Chương trình thực tế vừa phát sóng, Bạch Ảnh là người thế nào, khán giả cũng không phải là người mù, tất nhiên có thê phân biệt ai sai ai đúng.”
Vân Thư suy nghĩ chỗ nào đó vẫn chưa hoàn mỹ, cô cô gắng vắt óc suy nghĩ tiệp.
Quản lý Mao vốn cho rằng Vân Thư là người chỉ biết làm ấm chăn, ai ngờ đâu óc của phu nhân tổng giám đốc lại thông minh như vậy. Những gì cô nói, không biệt bộ phận quan hệ công chúng có nghĩ ra được hay không.
Trọng điêm của Vân Thư nằm ở danh tiêng của Giang Tả và bản thân nghệ Sĩ, mà anh ây và người của bộ phận quan hệ công chúng lại xem trọng tổn thất hơn, Điêm quan tâm không giống nhau nên cách giải quyết cũng không giông nhau.
Theo như lời Vân Thư nói, bọn họ cũng chỉ là tổn thất một bộ phim, đổi lại là tỷ suất tăng bạo. Hình như là chưa thiệt.
Quản lý Mao không biết ánh mắt mình nhìn Vân thư đã trở thành ngôi sao sáng, Vân Thư không nên học quản trị kinh doanh, cô có thiên phú là người của giới giải trí.
Cao Duy Duy cũng là do cô to gan ký hợp đông.
“Nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.” Vân Thư chau mày chu miệng.