Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 396




Sự việc vừa xảy ra, Chu Tuấn và Nara đang ở phim trường điện ảnh gân đó, nghe thấy người của mình bị đánh, Chu Tuân đã đến bệnh viện với Đói Tường, Bạch Anh và Tần Tranh Tranh đã đến sở cảnh sát. Còn Nara thì vội vàng vê báo tin.

“Xảy ra chuyện lớn như vậy mà Nara còn suýt chút nữa quên mất.”

Vân Thư và một đám người lấy điện thoại ra nhìn hot search, quả nhiên lên rôi.

Vân Thư chân thành chúc phúc cho quản lý Mao, hy vọng vận may của quản lý Mao tốt một chút, đừng bị măng.

Nghệ sĩ đánh nhau tại phim trường, Bạch Anh e là không vững nữa rồi, ra tay đánh người, ai ra tay trước thì người đó sai, chuyện này khiến quản lý Mao bận rộn rôi, trong thời gian ngăn e là không thê ngôi trong phòng làm việc thưởng thức móng tay của anh ây nữa.

Lúc Nara đi ra ngoài, Vân Thư bọn họ đêu đã ngôi ở vị trí của mình, ra hiệu cho Nara răng mọi người đều đã biết chuyện gì.

Nara trỏ lại trường quay, quản lý Mao một mực ngôi trong văn phòng của mình cho đến chiêu mới đi ra ngoài.

Trong dự đoán, weibo bùng nổ, Giang Tả đuổi lý.

Vân Thư hỏi An Kỳ: “Chúng ta có cần đi gặp Đới Tường chút không?”

An Kỳ không có chủ ý, bọn họ đi với thân phận gì đây?

Sự việc trên mạng không ngừng lên men, Bạch Anh phải làm theo ý của cộng ty lên tiếng xin lỗi với bên ngoài, đông thời còn xin lỗi đạo diễn Trần.

Vương Manh là ngôi sao nhỏ mới ký hợp đồng với Vân Thư và An Kỳ, cậu ta đã lôi kéo bạn cùng phòng của mình muôn ký hợp đồng với Giang Tả, hy vọng Vân Thư và An Kỳ cho bạn cùng phòng một cơ hội.

Vân Thư và An Kỳ đều là sinh viên năm nhất, đây cũng là con đường sau này bọn họ phải đi. Vì thế trên mặt thì không đồng ý nhưng thực tế lại đang khảo sát cậu ta.



Buổi tối, Vân Thư tắm rửa trong.

phòng tăm, điện thoại của Tạ Mẫn Hành vang lên, vừa nhìn là quản lý Mao.

Hai ngày nay anh đã biết chuyện của ảnh thị Giang Tả, một tiếng sau khi xảy ra chuyện ngày hôm đó, quản lý Mao đã gọi điện thoại cho anh nói rõ việc lân này phải khắc phục hậu quả như thê nào, chúng ta vì chuyện này mà tồn thất điệu gì, có thể giảm tổn thât ở mức thấp nhất ra sao.

Tạ Mẫn Hành đã đồng ý với cách làm của quản lý Mao, nhưng bây giờ muộn vậy rồi quản lý Mao còn gọi điện thoại đến là có chuyện gì?

Tạ Mẫn Hành gõ cửa phòng tắm nói với Vân Thư: “Anh đến phòng sách một chuyên.”

Dặn dò một tiếng là vì đề phòng Vân Thư ra ngoài không tìm thầy anh.

Vân Thư đáp lại cách cánh của.

Đến phòng sách, Tạ Mẫn Hành mới nhận điện thoại của quản lý Mao: “Alo, có chuyện gì?”

Quản lý Mao run rầy nói: “Tổng giám đốc, lại có người đánh nhau.”

Tạ Mẫn Hành hít sâu một hơi: “Nói.”

“Không phải nghệ sĩ chúng ta đánh nhau mà là fan đánh nhau.” Quản lý Mao cũng âm ức, chuyện của Bạch Anh trâm xuông một thời gian, đây là cách ôn thỏa nhất. Nhưng bây giờ người hâm mộ gặp nhau ở sẩn bay đã đánh nhau.

Quản lý Mao đau khổ không kể xiết.