Giang Quý nhìn cậu nhóc này cũng được, vậy mà lại khiêu khích Tạ Mẫn Hành, anh ấy nhìn Đàm Nhạc càng hiền hòa Hơi “Đàm Nhạc, lần này về mấy ngày?”
“Hôm nào có thời gian, chúng ta hẹn nhau đi?”
Tạ Mẫn Hành ngồi bên cạnh Vân Thư, tay câm chén trà đùa nghịch: “Cảm ơn tổng giám đốc Đàm đã trả lại đơn xin nghỉ học.”
Còn việc Giang Quý cố ý, Tạ Mẫn Hành chỉ xem là người âu trĩ lôi kéo băng đảng mà thôi.
Có được đơn xin nghỉ học, nhanh chóng thanh minh tất cả ở trên mạng, sau chuyện này, Tạ Mẫn Hành nói: “Yên tâm, chuyện phía sau cứ giao cho anh.”
Vân Thư lon ton chạy đến bệnh viện tìm Lâm Khinh Khinh: “Khinh Khinh, tớ đến đây. Ông nội sao rồi?”
Lâm Khinh Khinh mặc váy ngắn màu xanh nhạt, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, ngón trỏ đặt lên miệng của Vân Thư: “Suyt, nói nhỏ chút.”
‘Đề”
Tạ Mẫn Hành giao đơn cho bộ giá dục yêu cầu bọn họ làm sáng tỏ chuyện này. Trợ lý của Tạ Mẫn Hành cũng đã xử lý chuyện ở trên mạng.
Nhìn tất cả mọi thứ, Tạ Mẫn Hành câm điện thoại lên gọi cho tài vụ.
Đại học A được tư nhân mua lại, tin tức lớn như vậy, rồt cuộc là ai mua lại chứ? Tin tức này nhanh chóng dập đi chuyện của Vân Thư.
“Tổng giám đóc, chuyện đã được làm xong, chỉ thiếu chữ ký của phu nhân nữa thôi.”
Tạ Mẫn Hành đưa tay nhận lấy hợp đồng, lật mấy trang xem: “Cậu lui xung đi.”
Tạ Mân Hành mua lại đại học A muốn tặng cho Vân Thư. Những người chê cười Vân Thư thì phải chê cười lại bản thân mình.
Quốc vương của nước Nam nhìn thấy tin tức mới nhất của nước Bắc, đi đến chỗ ở của Nam Liêu, đưa điện thoại cho Nam Liêu: “Con xem xem đây là gì?”
Nam Liêu không hiểu có ý gì, lúc cô ta cầm điện thoại lên xem tin tức ở bên trên, cả người cô ta đều đang run rẫy, dáng. vẻ đả kích lớn này giống y hệt với năm ngoái nghe tin Tạ Mẫn Hành kết hôn.
“Phụ hoàng, ông nội Tạ cho phép làm như vậy sao? Ông nội Tạ sẽ không đồng ý đâu.” Nam Liêu không dám tin. Chẳng phải ô ông nội Tạ còn trừng phạt Vân Thư quỳ nhà thờ tổ sao?
Ông nội Tạ sẽ không thích Vân Thư nữa, nhưng tại sao? Quốc vương nước Nam vén tấm màn ảo tưởng của con gái ra đề cô ta nhìn rõ sự thật trước mát: “Người của nhà họ Tạ đều đồng ý. Nam Liêu, từ việc lão Tạ đích thân đến nước Nam điều tra chuyện của Vân Thư thì con phải châp nhận hiện thực Vân Thư là người của nhà họ Tạ, bọn họ là người một nhà. Con đừng mơ tưởng nữa, ngày mai phụ hoàng sẽ bắt đầu chọn con rê thích hợp cho con, đừng lãng phí thời gian với Tạ Mẫn Hành nữa.
“Phụ hoàng, không phải, chắc chắn là chủ ý của Tạ Mẫn Hành, ông nội Tạ không biết, phụ hoàng, người đưa điện thoại cho con đề con gọi cho ông nội Tạ.”
“Con còn muôn làm gì nữa? Liễu nhị, bời vì các con, tai mặt mà các cọn căm vào nhà họ Tạ nước Bắc đều đã bị thanh lý sạch, hiện tại nhà họ Tạ nước Bắc rất sạch sẽ. Con còn gọi điện thoại công nhiên khiêu khích quan hệ, con nói xem nước ta phải làm sao, phụ. hoàng luôn yêu thương con, nhưng lần này không thể để con làm loạn được.”
Quốc vương giận dữ rời đi, Nam Liêu lại bị giam giữ thêm mấy ngày.
Chu Yên cũng nhìn thấy tin tức này, mua trường học? Nhà họ Tạ đúng là xả giận cho Vân Thư. Nghe Nam Liêu bị giam giữ, Chu Yên lướt xem tin tức, tự lãm bẩm: “Cô ta biết được có lẽ sẽ điên lên.”
Không phải muốn điên.
Toàn thế giới đều biết Tạ Mẫn Hành yêu thương vợ, nhưng người này lại không biết.