Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 295




Bạch Phàm: “Duy Duy, chúng ta hãy chọn điều thứ hai, hãy mời phóng viên mở CUỘC họp báo đi, tôi sẽ tham gia giải thích. “

Cao Duy Duy nhìn Bạch Phàm, trong mắt không chút dao động: “Anh giải thích thê nào? Là sở thích đặc biệt sao? Đến giờ tôi vẫn không biết tại sao anh lại làm như vậy. anh sẽ giải thích trong buổi họp báo? Sao tôi lại tin anh nhỉ?”

“Đừng lo, tôi sẽ lo mọi việc, em chỉ cần tò chức họp báo thôi. Đi thôi, chúng ta đi ăn, em vẫn ở trong nhà Vân Thư à?”

Cao Duy Duy: “Không ở nữa, cũng không cân ăn.”

“Bây giờ em sống ở đâu? Lát nữa tôi sẽ đưa em đên đó.”

“Không cần, nếu anh muốn tổ chức họp báo, tôi đông ý. Việc đó không có hại cho tôi, tôi sẽ nói với bọn họ, anh đi đì.”

Bạch Phàm không xấu, lúc đối diện với Cao Duy Duy trông. rất chật vật: “Tôi đi cùng em.”

Buổi chiều đi làm, quản lý Mao và luật sư xuất hiện trong ¡ phòng họp: “Hai người lựa chọn thê nào?”

Bạch Phàm: “Gọi phóng viên tổ chức họp báo.”

Quản lý Mao rất vui vẻ: “Được.”

Khi Bạch Phàm xuất hiện ở ảnh thị Hàn Hoặc, anh ta đã bị giám đốc công ty khiển trách: “Đừng tưởng công ty thiếu cậu sẽ không tìm được người thay thế, tôi nói cho cậu biết, nêu dám ích kỷ rời đi có tin tôi giâu cậu đi không.”

Bạch Phàm: “Tôi quay lại để hủy hợp đồng. Không cần ông giâu.”

“Cậu, cậu nói cái gì?”

“Tôi muốn chấm dứt hợp đồng, chuẩn bị rời khỏi làng giải trí.”



Khi Vân Thư tan làm, không thấy chiếc xe quen thuộc ở dưới, lai thấy tài xế lúc sáng xuất hiện: “Thiêu Thi nhân, cậu chủ kêu tôi đón cô về nhà.”

*Ò, đi thôi.” Lên xe, Vân Thư dặn dò: “Đến quảng trường Thời Đại đón mẹ, hôm nay mẹ đi học.”

“Được thưa thiếu phu nhân, sáng nay cậu chủ cũng dặn dò tôi rồi. Thiều phu nhân và cậu chủ thật sự rất hiểu nhau.” Tài xế không thê rời ba chữ Tạ Mẫn Hành.

Tạ Mẫn Hành nhìn vào điện thoại di động của mình trong văn phòng vô số lân, màn đêm buông xuống, Tạ Mẫn Hành có nhà nhưng lại năm ở phòng nghỉ của công ty, đợi cuộc gọi từ Vân Thư.

Nhưng Vân Thư lại không để ý đến: “Thiệt phu nhân, cậu chủ bài tôi đưa cô về nhà. Hi hi!”

Vân Thư: “Nhưng không phải anh ấy không về à, sao anh biết?”

Tài xế: “Cậu chủ đã gọi điện thoại bảo tôi phải đưa cô về nhà an toàn.”

Trong xe, tài xế không khỏi thốt lên: “Thiêu phu nhân đúng là may mắn, gặp. được người chông chu đáo như vậy.”

“Thiếu phu nhân, cô đã liên lạc với cậu chủ hỏi anh ấy đi đâu chưa?”

“Thiếu phu nhân, cậu chủ… “

Vân Thư giơ tay ngăn lại: “Anh đừng riêng, tôi tự lái.”

Vân Thư: “Tôi sẽ tự giải thích. Anh tới đón tôi tan làm nữa, tôi có xe “Còn cậu chủ thì sao?”

đừng quan tâm nữa.”

“Được.” Tài xế vui mừng khôn xiết khi nghe Vân Thư nói sẽ liên lạc với cậu chủ.