Lông mày của Vân Khanh hung hăng nhảy dựng lên, ngực đau nhói, những phóng viên vô lương tâm này, dư luận đủ để hại chết một người đó!
Cô đang rất lo lắng, anh như thế nào rồi?
"Trước mắt, tập đoàn Thịnh Thế cũng chưa đưa ra một lời giải thích nào, ông Lục cũng chưa lộ diện, dù sao cũng là ông vua thương mại, Tài Đại Khí Tho, chưa có các xác minh thực tế, đoán chừng ông Lục sẽ chưa lộ diện..."
Di động của Vân Khanh lại gọi anh một lần lại một lần, đi qua đi lại bất an, vẫn không gọi được.
Anh không đi tới cục cảnh sát, vậy ở đâu? Có đang ở công ty hay không?
Cô gọi điện thoại cho A Quan hỏi một câu, bên bọn họ cũng không gọi được.
Nhất định là đang nhanh chóng đối phó mọi chuyện, hoặc là đang điều tra cái cuộc ghi âm chết tiệt kia.
Giang Thành Vũ hoặc Thiên Dại, liên kế với nhau tạo thành quỷ kế.
Trong lòng Vân Khanh cho là vậy.
Trước mắt vẫn là phải nghe từng trận dư luận, cục Cảnh sát đi phân tích cái đoạn ghi âm kia ít nhất cũng phải hai ngày.
Cả hai ngày này Vân Khanh đều không liên lạc được với Lục Mặc Trầm.
Cô một lòng đợi ở Dự Viên này, chăm sóc tụi nhỏ và Tiểu Đào tử, không đi đâu hết, mặc dù rất muốn gặp mặt Gia Ngọc một lần, nhưng cô lại suy nghĩ đến sợ đem lại phiền phức cho Lục Mặc Trầm, mà cố nén không gặp.
Tình hình bên kia của Gia Ngọc cũng không tốt lắm, Bạch Vũ Linh cứ khăng khăng nói là do Gia Ngọc cố ý sát hại, bày ra ân oán giữa Gia Ngọc và Quý Nhã Chi, lại nghĩ cách điều tra chuyện trên thương trường lần trước, Gia Ngọc châm chọc đứa con trong bụng của Quý Nhã Chi không nên sinh ra, cắt câu lấy nghĩa, càng nói càng quá đáng. Bạch Vũ Linh tự nhiên lại trình ra bệnh án mà Quý Nhã Chi chẩn đoán ở bệnh viện Bắc Y Đức bị chứng khò khè khó thở, tới phủ nhận Gia Ngọc biết Quý Nhã Chi mang bệnh, từ đó cũng phủ nhận luôn lúc ấy Gia Ngọc cũng không muốn cứu giúp, cứ kiên quyết vu hãm Gia Ngọc có âm mưu sát hại!
Chuyện này đối với Gia Ngọc rất bất lợi.
Vân Khanh lo lắng trùng trùng, nếu muốn mưu hại một người, có khi là có cách, Bạch Vũ Linh có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!
Bây giờ, Vân Khanh liền lo lắng cái file ghi âm trong tay Cố Trạm Vũ, nếu lại đưa cho cảnh sát, thêm nữa có cả bệnh án của Bạch Vũ Linh tại bệnh viện Bắc Y Đức, như vậy Gia Ngọc chắc chắn sẽ bị bắt.
Cô không thể liên lạc được với Quý Nhã Chi, cô để cho Hạ Thủy Thủy đi liên hệ.
Hai ngày qua, Hạ Thủy Thủy cũng không liên lạc được, cũng không tìm thấy Cố Trạm Vũ.
Vân Khanh không còn cách nào khác, chủ yếu tâm tư ở bên Lục Mặc Trầm.
Cô gửi tin nhắn cho A Quan, muốn hỏi xin ý kiến mấy ngày trước đây anh ta bảo anh ta biết chuyện anh trai của Giang Thành Vũ, A Quan có phải cho người đi điều tra lại không?
Nhưng mà không có hồi âm.
Vân Khanh cũng không gấp, tự cô cũng bắt đầu làm, cô để cho trợ lý ở phòng khám đi tìm người có kinh nghiệm thâm niên trong lĩnh vực bất động sản, phân khu vực ra tra, chỗ tòa biệt thự cũ của Giang Thành Vũ, năm năm trước có người làm đại lý bất động sản, cô thật sự tìm được! Chủ hộ của bất động sản này năm năm trước, nhất định có ấn tượng, từ chỗ này bắt đầu, tuy có để lại sơ hở nhưng cũng phát hiện được một chút manh mối, nói không chừng có thể giúp ích được nha?
Buổi chiều hai ngày sau, trợ lý của cô cũng đưa đến một phần thông tin.
Vân Khanh mở máy fax, đang muốn sử dụng thì bên ngoài biệt thự vang lên tiếng âm thanh tắt máy xe!
Cô bỗng ngạc nhiên, yên lặng nở nụ cười, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ mong chờ, nhanh chóng để tài liệu xuống ra khỏi thư phòng.