Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa Đi

Chương 594




Tuy Lục Mặc Trầm đoán được, phía Giang Thành Vũ chắc chắn đã biết giám đốc quản lý xây dựng của họ đã bị anh bắt được!

Để tránh cho trường hợp xấu xảy ra, Lục Mặc Trầm đang sắp xếp để giám đốc quản lý xây dựng tự ra đầu thú trước pháp luật. Mọi thứ liên quan đến vụ án này cũng phải sắp xếp lại một lần từ đầu đến cuối, rồi chuyển cho Thẩm Thanh Diệp để anh ta xem qua một lượt, phải bảo đảm hồ sơ vụ án không có kẽ hở pháp lý nào.

Vụ án này dính líu đến rất nhiều người. Một khi chính quyền vào cuộc thì mọi thứ liên quan đến nó sẽ được chú ý và thẩm tra kỹ lưỡng, nhất định không được để xảy ra bất kỳ sai sót.

Trên thực tế, nhân tố dễ biến đổi khiến anh lo lắng nhất chính là bản thân giám đốc quản lý xây dựng. Sau khi đầu thú, nếu hắn ta chưa biết sợ mà có ý định không khai ra sự thật, thì trên tòa án rất có thể hắn sẽ lật ngược lời khai của mình. Tuy nhiên, hiện tại Lục Mặc Trầm cũng đang giữ tính mạng của cả gia đình hắn, làm điều kiện trao đổi khiến hắn phải nói ra toàn bộ, lấy cái này để đánh cuộc cũng đủ rồi.

Chỉ cần lời khai của giám đốc quản lý xây dựng không xuất hiện ngoài ý muốn, thì mọi thứ khác sẽ được tra xét rõ ràng. Vụ án sẽ kết thúc sớm, dư luận xã hội cũng sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt.

...

Vân Khanh đi làm đến chiều tối, cô tan sở sớm hơn bình thường một tiếng đồng hồ. Đầu tiên cùng Dự viên ăn cơm tối cùng đứa trẻ, sau đó mới thay quần áo đi hộp đêm.

Trên tivi màn hình lớn bật đang chiếu tin tức thời sự buổi tối lúc sáu giờ. Mấy ngày nay, truyền hình đều tập trung phát những thông tin liên quan đến vụ án ở công trường, tình hình càng ngày càng bất lợi đối với Tập đoàn Thịnh Thế.

Vốn dĩ Vân Khanh cho rằng mình sẽ tiếp tục nghe được những thông tin lên án làm giảm uy tín Tập đoàn Thịnh Thế. Nhưng không ngờ rằng, tin tức hôm nay lại công bố thêm vài tình tiết mới giúp việc điều tra vụ án có một bước tiến triển lớn!

Vân Khanh bưng bát cơm đến gần tivi để xem tin tức. Bối cảnh hiện trên tivi là Cục Công an thành phố, phóng viên đưa tin nói: ‘theo một nguồn tin bí mật cho hay, vụ án này đã xuất hiện một nghi phạm ra đầu thú, kẻ này có liên quan đến toàn bộ vụ việc xảy ra ở công trường, và hắn cũng được coi là một nhân chứng quan trọng của vụ việc. Hiện tại, chúng tôi vẫn chưa nắm bắt được tình hình cụ thể! Trước khi ra tòa, mọi tình tiết liên quan đều được giữ kín. Nhưng có thông tin cho rằng, kẻ tình nghi ra đầu thú có thể người này từng là một nhân viên của Tập đoàn Thịnh Thế. Và người chủ động giúp đỡ lực lượng cảnh sát truy bắt kẻ tình nghi đang lẩn trốn, chính là chủ tịch Tập đoàn Thịnh Thế. Điều này có thể vớt vát được phần nào danh tiếng của Tập đoàn Thịnh Thế khi họ đang phải đối mặt với sự chỉ trích từ dư luận vì sự việc tại công trường...’

Động tác nhai cơm của Vân Khanh chợt dừng lại. Cô ấn điều khiến chuyển sang vài kênh tin tức khác, thì đều thấy nội dung này. Xác thực là họ đều đang phát diễn biến mới này!

Đây không phải là mơ, cô vội vàng gọi điện thoại cho Lục Mặc Trầm.

Lần gọi điện thoại này, Vân Khanh hân hoan nói: “Lục Mặc Trầm, anh đã xem tin tức chưa? Đúng là ‘hạn hán gặp mưa rào’, em vui quá đi mất.”

“Vụ án mới chỉ tiến triển một chút mà em đã vui vẻ đến thế sao?” Giọng nói trầm ấm của anh vang lên ở đầu dây bên kia.

“Liên quan đến anh mà! Em có thể không vui được sao? Anh cho em lén vui sướng một chút đi! Em thật sự lo lắng anh sẽ vướng phải vụ án này. Trước đó, một số tin tức trực tiếp đưa ra rằng anh bị tình nghi phạm tội, buổi tối em không thể nào ngủ được.”

Đáy mắt Lục Mặc Trầm phát lạnh, nhưng anh không biểu hiện những cảm xúc đó trong giọng nói của mình. Anh chỉ là trêu chọc cô: “Em đang ăn cơm à, giọng nói cứ rầm rì như mười bốn vậy. Thôi không nói chuyện nữa, em ăn cơm tử tế đi, buổi tối cố gắng đừng ra ngoài.”

Vân Khanh nhai hết cơm trong miệng, trong lòng hơi chột dạ nên ngoan ngoãn trả lời: “Em biết rồi, lúc ăn cơm thì anh cũng phải ăn một mình đấy nhé.”

Cô nhanh chóng cúp máy.

Lục Mặc Trầm dừng lại, anh biết cô đang muốn ám chỉ là điều gì.

Đúng lúc này, tiếng thư ký thông qua điện thoại nội bộ vang lên: “Lục tổng, cô Thiên nói cô ấy đang đợi anh ở nhà hàng.”

Lông mày của anh nhăn lại, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Tôi sẽ đến ngay.”

Sau khi gác máy, Lục Mặc Trầm lấy điện thoại vệ tinh ra gọi cho Quý Tư Thần và A Quan, anh muốn cập nhật liên tục về tiến độ của quá trình thẩm vấn giám đốc quản lý xây dựng: “Tin tức thời sự đã bắt đầu có tác dụng rồi, dư luận đang đổi chiều ý kiến. Theo thông tin mà Bộ Công an cung cấp, bước đầu là đang có lợi cho Thịnh Thế, điều khiến tôi thấy lạ là Giang Thành Vũ không hề có động tĩnh gì? Anh ta không đến Cục Công an cướp người, cũng không khống chế hướng dư luận nghiêng về phía mình. Có gì đó không đúng lắm, các cậu phải cẩn thận đề phòng!”