Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Chương 186




Mặc Trì Úy ở bên ngoài hút vài điếu thuốc, ngọn lửa hừng hực trong người mới dần dần được dập tắt. Mỗi lần hôn môi người phụ nữ kia cuối cùng vẫn là làm tổn thương đến “người anh em” của anh.

Phần lớn anh đều nghĩ rằng bản thân anh là một người có tâm trong sạch, không ham muốn, là người không quá nhớ nhung phụ nữ nhưng kể từ khi được khai sáng, anh cũng coi như đã được lĩnh hội được cái gì gọi là quen ăn bén mùi.

Dập tắt mẩu thuốc lá đi, anh quay người đi vào trong hang động.

Người phụ nữ đang ăn hoa quả nằm ngủ quên trên lá cọ rồi, thân thể mảnh khảnh cuộn tròn lại, gối trên nền đất cỏ xanh, khuôn mặt xinh xắn và thanh tú gối lên bàn tay, dáng vẻ trắng nõn, mềm mại khiến người ta không kìm được mà thương xót.

Nhặt áo khoác da được cô đặt sang một bên, sau khi lấy chiếc ví từ trong áo ra, anh đắp áo lên người cô. Anh ngồi ở một bên, mở ví ra, từ trong ví cầm lên bức ảnh khiến cô hiểu lầm.

Đầu ngón tay thô ráp vuốt ve khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của người phụ nữ, đôi đồng tử đen nhánh ngưng tụ khiến đôi mắt anh càng thêm trầm mặc, tĩnh lặng. Anh nhìn bức ảnh kia một lúc lâu rồi mới đặt nó lại vào trong ví. Sau đó nằm xuống bên cạnh Đường Tâm Nhan, anh vòng cánh tay dài qua gáy của cô rồi ôm trọn cô vào lòng.

Có lẽ rằng cô cảm nhận được hơi ấm hoặc có lẽ là yêu thích hơi thở trong trẻo trên người anh, cô giống như một chú mèo dụi đầu vào trong lòng anh, mơ hồ lẩm bẩm: “Bố ơi, hình như Tâm Nhan được quay trở về lúc nhỏ rồi…”

Mặc Trì Úy nghe thấy lời cô nói, đôi mắt đen nhanh sâu thẳm hơi co lại, một chút cảm xúc lạnh lùng nhìn không thấu dâng lên trong ánh mắt rồi nhanh chóng vụt qua.

Có một số việc mà anh không muốn nhớ lại nhưng cũng không thể hiện rằng anh đã quên đi, ngược lại anh chôn vùi nó vào lòng, đau đớn đến tan nát trái tim.

Đường Tâm Nhan đang ngủ say, đột nhiên cảm nhận được cô như đang nằm trong lò lửa, cả người đều nóng đến mức đổ mồ hôi, da thịt dường như sắp bị phỏng. Cô cứ tưởng rằng mình bị bén lửa rồi liền giật mình mở to hai mắt. Nhưng thứ đập vào tầm mắt cô lại là vòm ngực săn chắc của người đàn ông.

Đầu óc cô có vài giây trống rỗng và mời mịt, sau khi dần dần hồi tưởng lại mọi chuyện cô mới nhìn lên người đàn ông đang ôm cô vào lòng. Hóa ra nguồn nhiệt nóng bỏng thiêu đốt da thịt ở trong giấc mơ ban nãy chính là đến từ trên người anh. Cô vươn tay sờ lên trán của anh.

Trời, nhiệt độ cao quá, nóng đến bỏng cả tay.

Cô mím môi, vẫn còn chưa kịp định thần lại thì đột nhiên người đàn ông đang sốt cao nhanh như chớp túm lấy cổ tay cô. Không phải nắm lấy một cách bình thường mà dùng lực rất mạnh túm lấy tay cô. Vừa nhìn liền biết anh là người đã trải qua các loại huấn luyện nghiêm khắc, khi dùng hết sức lực tất nhiên sẽ làm cô không thể chống đỡ được. Cổ tay phút chốc dường như muốn gãy ra làm đôi vậy.

Cô há miệng vừa định kêu đau thì người đàn ông vốn dĩ đang nhắm chặt mắt bất chợt mở to mắt ra.  Đôi mắt sâu thẳm, đen như mực nhìn chằm chằm vào cô, giống như dã thú trên thảo nguyên, lấp lánh tia sáng lạnh lẽo vô cùng.

Đường Tâm Nhan bị ánh mắt của anh nhìn thì sợ đến mức co quắp lại.  Không biết có phải là ảo giác của cô không nhưng ánh mắt của anh lúc này giống như cô là người anh căm thù đến tận xương tủy.

Ánh mắt của anh hằn lên tia máu, dưới sự phản chiếu của ngọn lửa trở nên âm u đáng sợ.

Đường Tâm Nhan bị anh bóp chặt cổ tay tưởng chừng như sắp gãy đôi ra, hốc mắt ửng lên một tầng nước mắt đau đớn, hàng lông mày thanh tú cau lại thành một nhúm: “Mặc Trì Úy, anh bóp tay em đau quá, bỏ tay ra, bỏ ra!”

Nhưng người đàn ông dường như vẫn chưa thoát khỏi giấc mộng nên hoàn toàn không nghe thấy lời cô nói. Nếu cứ tiếp tục thế này, tay của cô chắc chắn sẽ gãy mất. Cô vừa lấy tay đẩy vừa dùng chân đá nhưng vẫn là không chống lại được anh.

Mồ hôi lạnh trên trán từ bên má cùng với nước mắt vì cô đau đến mức không thể chịu nổi thuận theo mà rơi xuống.

Cô đập bôm bốp vào mu bàn tay của anh. Cảm nhận được chất lỏng lạnh lẽo rơi xuống tay, người đàn ông đang chìm trong ác mộng mà mất đi ý thức dần dần tỉnh táo trở lại. Nhìn thấy tất cả động tác của mình, đồng tử của anh co rút mạnh mẽ rồi ngay lập tức thả lỏng tay của cô ra.

Đường Tâm Nhan rụt tay về, thân thể vội vã lùi về sau vài bước. Nhìn vào ánh mắt của anh, cô vừa cảnh giác vừa sợ hãi