Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Chương 151




Đây là lần đầu tiên Đường Tâm Nhan nói chuyện nặng lời với Diệp Nhiễm, hốc mắt Diệp Nhiễm nhanh chóng ửng đỏ, uất ức rơi lệ, cô ta nghẹn ngào nói “Tớ chỉ không muốn cậu bị người khác bắt nạt, huống chi, những phóng viên đó đều không biết rõ chân tướng sự việc đã mang đi nói khó nghe như thế, tớ bất bình thay cậu!”

Đường Tâm Nhan mệt mỏi xoa xoa mi tâm, ngay bây giờ trong lòng cô đầy muộn phiền, cũng không còn lòng dạ cùng tinh lực để an ủi Diệp Nhiễm đang khóc lóc như mưa nữa: “Tớ biết cậu vì muốn tốt cho tớ, nhưng hành động của cậu vào hôm nay, cũng sẽ làm hại tớ.”

Cô không có chống lưng cũng không có danh tiếng, đắc tội với phóng viên thì không còn nghi ngờ gì nữa chính là họa đơn vô chí.

Diệp Nhiễm cắn cắn môi, vẻ mặt áy náy nhìn Đường Tâm Nhan: “Thực xin lỗi, tớ vốn vì muốn tốt cho cậu…”

Đường Tâm Nhan khoát khoát tay: “Việc đã đến nước này rồi thì chỉ có thể dũng cảm đối mặt thôi.” Lấy điện thoại ra, cô tiếp tục lướt xem tin tức đầu đề của hôm nay.

Gần đây <<Mỹ Nhân Truyền Kỳ>> đang rất hot, đầu tiên là nữ chính bị thay thế bởi Ninh Hoàn, tiếp đến là lộ ra tin nữ thứ Đường Vũ Nhu sắp gả vào hào môn Phó gia, mà ngay sau đó lại là tin Đường Tâm Nhan câu dẫn ‘vị hôn phu’ của Đường Vũ Nhu, hot search cơ hồ là bị mấy người bọn họ chiếm giữ hết.

Hiển nhiên, các điểm nóng của Đường Vũ Nhu đều là tích cực, mà Đường Tâm Nhan, không có ngoại lệ, toàn bộ đều là tin tiêu cực.

Các phương tiện truyền thông lớn ở An Thành ùn ùn kéo đến cùng dùng một cái tiêu đề giật tít: <<Mỹ Nhân Truyền Kỳ>> Đường Tâm Nhan không cam lòng bị loại khỏi vị trí nữ chính số một ban đầu, để được thượng vị đã câu dẫn vị hôn phu của chị gái Đường Vũ Nhu, Phó đại thiếu gia.

Đến nỗi có một số phương tiện truyền thông vô đạo đức đã tiết lộ rằng sinh hoạt riêng tư của Đường Tâm Nhan vốn rất hỗn loạn, dây dưa không rõ cùng vô số người đàn ông, thậm chí còn có việc cô đến bệnh viện mua thuốc dạ dày, cũng lại bị gán ghép thành đi phá thai cùng đàn ông các kiểu thêm mắm dặm muối vào những tin tức không đúng sự thật.

Bên dưới tin tức, cư dân mạng bùng nổ.

Các loại từ ngữ mắng chửi khó coi như lục trà biểu, đồ đê tiện, dâm đãng, vân vân ngập tràn khắp nơi.

Đường Tâm Nhan không mở weibo xem, nhưng Đường Vũ Nhu thì có, sau khi cư dân mạng mắng chửi Đường Tâm Nhan xong, sẽ lại đến weibo Đường Vũ Nhu an ủi cô ta, để cô ta không bị tiểu tam tiện nhân đánh bại, bọn họ sẽ thay cô ta lấy lại công đạo.

Những công kích cùng lời mắng chửi tràn ngập của thủy quân khiến Đường Tâm Nhan mệt mỏi kiệt sức.

Thế nhưng chính cô cũng không thể mắng chửi lại quá khứ.

Hiện tại quan trọng nhất là làm sao để giải quyết những chuyện này, cô không thể cứ mặc cho người khác bôi đen thế này.



Trong căn hộ của Đường Vũ Nhu.

Sau khi nhìn thấy tin tức, Phó Tư Thần tự mình đến tìm cô ta, anh ta mang vẻ mặt âm trầm, đầy tức giận “Bức ảnh là do cô làm lộ ra ngoài có đúng không?”

Đường Vũ Nhu cũng không có ý định quanh co cùng với anh ta, đỏ hoe mắt thừa nhận: “Không sai, là em, Tư Thần, nếu không phải vì anh nhớ thương không quên cô ta, thì em cũng sẽ không cần phải làm như vậy.

Chuyện đến bây giờ, để vãn hồi hình tượng của anh thì chỉ có một cách, anh cùng em kết hôn, thừa nhận Đường Tâm Nhan chính là tiểu tam muốn câu dẫn anh, nhưng anh không hề bị câu dẫn! Nói như thế, mọi người cũng sẽ chỉ còn công kích, mắng chửi một mình Đường Tâm Nhan mà thôi.”

Phó Tư Thần không thể tin nhìn vào Đường Vũ Nhu, như thể từ trước đến giờ anh ta chưa từng quen biết cô ta, ánh mắt trừ bỏ xa lạ vẫn là xa lạ: “Cô sao lại trở thành thế này?” Cô chính là cô gái nhỏ có tấm lòng lương thiện, ngay cả con kiến cũng mềm lòng không nỡ giẫm chết kia sao?

Đường Vũ Nhu dụi tay lau đi giọt lệ nơi khóe mắt, cô ta ngẩng đầu, nở nụ cười đầy châm biếm “Anh tưởng rằng tôi muốn thế này lắm sao? Còn không phải vì anh ép tôi sao, anh cùng Đường Tâm Nhan ly hôn, thế nhưng anh lại chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cưới tôi, anh chỉ muốn đùa giỡn tình cảm với tôi! Tôi không cha không mẹ, kiếp này giấc mơ lớn nhất, chính là trở thành vợ của anh, vì giấc mơ này cho dù là cá chết rách lưới tôi cũng sẽ không tiếc!”