Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Chương 126




Trong đôi mắt đen tựa đêm tối lóe lên tia lửa nóng bỏng, gương mặt anh sáng bừng hẳn lên, cặp mắt ấy nhìn thẳng vào cô đầy vẻ mong chờ.

Cô há to miệng, muốn từ chối theo bản năng.

Cô chưa bao giờ giúp một người đàn ông làm loại chuyện như vậy, cô không biết, không hiểu, cũng rất sợ hãi nó.

Cô lắc đầu, răng trên va vào răng dưới, lắp ba lắp bắp trả lời: “Tôi, tôi không muốn… Mặc Trì Úy, anh đừng ép tôi…”

Cô có thể cảm nhận được anh đang cần gì, nhưng cô thật sự không thể giúp gì được anh cả…

Thân thể anh ấy vẫn trong sạch, còn cô thì không.

Chỉ cần nghĩ tới việc mình đã không còn lần đầu, đứng trước anh, cô sinh ra một loại cảm giác tự ti, xấu hổ vô cùng.

Cô không dám tưởng tượng khi anh biết được lần đầu của cô bị một tên già xấu xí cướp mật thì anh sẽ phản ứng thế nào, anh sẽ nhìn cô với ánh mắt thế nào đây?

Anh thấy cô né tránh ánh mặt mình tựa như chột dạ, Mặc Trì Úy trực tiếp giữ lấy ót của cô, cúi xuống rồi mạnh mẽ hôn lên làn môi căng mọng kia.

Nụ hôn này không hề không hề bá đạo, cường thế như dĩ vãng mà lại mang sự dịu dàng chưa từng xuất hiện trước đây.

Những người phụ nữ có thể phản cảm, phản kháng lại sự bá đạo, ép buộc nhưng lại không chống cự nổi sự dịu dàng đằng sau những hành động bá đạo.

Nó giống như khi nếm một ly trà vậy, sau khi nếm trải vị chát của nó thì vị ngọt đằng sau đó sẽ càng thêm thơm ngọt, hoàn mỹ.

Đôi tay to lớn giữ lấy đầu, lấy gáy của cô, hai ngón tay cái trơn mớn, vuốt ve từ khóe mắt, rồi trượt xuống gò má căng hồng. Đôi môi anh kiên nhẫn nhấm nháp làn môi mọng, lưỡi cũng đi theo vẽ lại khuôn hình làn môi ấy.

Mùi khói thuốc nhàn nhạt, mùi kem đánh răng the the tràn vào khoang miệng cô, quyện lẫn cùng hơi thở nam tính của người đàn ông khiến cô mụ mị.

Nếu lúc này cô vẫn còn giữ được lý trí chắc chắn cô sẽ liều mạng mà đẩy anh ra, đáng tiếc đầu óc cô bây giờ mụ mị, hỗn loạn, sớm đã mất đi khả năng tư duy.

Cả người cô lâng lâng như đang trên mây, chính cô cũng không phân biệt được đâu là thực đâu là ảo nữa kia.

Thật ra cô vẫn luôn biết bức tường phòng thủ của mình yếu ớt ra sao, trước mặt anh cô gần như chẳng còn sức chống cự. Trong mối quan hệ giữa hai người, trước nay anh vẫn luôn là người nắm quyền chủ động.

Cô không thích loại cảm giác không thể tự quyết định như vậy, nhưng cô không thể khống chế được mình mà bị cuốn theo anh, bị anh mê hoặc hết lần này đến lần khác.

Thấy anh dẫn theo tay mình đến trước khóa quần, rồi hướng dẫn nó từ từ kéo ra mà trái tim cô như muốn vọt ra ngoài.

Cô nhân lúc anh không chú ý mà cắn mạnh lên môi.

Cứ thế mà nụ hôn hai người dính thêm vị máu tươi tanh ngọt, càng thêm ngọt nồng.

Hơi thở của cả hai người đã trở nên gấp gáp, nặng nề.

Anh ngước mắt nhìn cô, vẫn đôi mắt đen đặc như màn đêm bị phủ đầy làn sương dục vọng, anh dùng đôi mắt ấy nhìn thẳng cô, đôi môi mỏng dính máu tươi thoạt như nguy hiểm lại quyến rũ mấp máy: “Tôi hi vọng cuộc hôn nhân này của chúng ta không trở thành mối quan hệ hợp tác qua lại như lời em nói, càng không phải loại vợ chồng trên danh nghĩa để mà ai làm việc người đó, không liên quan, không chung đụng, đó không phải một cuộc hôn nhân tôi muốn. Bây giờ có thể em không thích tôi, không sao, nhưng chúng ta phải có thêm những bước để hiểu thêm về nhau, phát triển mối quan hệ này thêm một bước. Anh không yêu cầu em hi sinh gì cho nó nhưng hãy tiếp nhận nó, nếu khoảng cách giữa hai ta là 100 bước, em chỉ cần bước khỏi nơi an toàn của mình một bước thôi, còn 99 bước còn lại, cứ để anh lo.”

Giọng anh trầm thấp lại khàn khàn, thêm cả khuôn mặt tuấn tú trầm luân trong dục vọng khiến trái tim cô nhảy nhót điên cuồng, nó tựa như muốn lao ra để nhảy một điệu cho cô xem.

Kỳ thật Mặc Trì Uý không phải loại đàn ông thối nát, cũng không phải loại đàn ông bị dục vọng kiểm soát dễ dàng, trái lại anh là người vô cùng lý trí, cũng có rất ít ham muốn trong chuyện tình dục. Anh em xung quanh anh ai nấy thay người yêu hết người này đến người khác nhưng anh vẫn luôn như vậy, không trầm mê sắc dục, luôn lạnh lùng, lý trí.

Cho dù là cơ thể có những phản ứng dục vọng tự nhiên anh cũng có thể cực kỳ bình tĩnh mà khắc chế nó.

Nhưng anh lại bị cô hấp dẫn, sau cái lần hai người phát sinh quan hệ anh sẽ thi thoảng không tự chủ mà hiện lên những hình ảnh, hương vị của đêm mây mưa đó.

Có thể cái này chính là cái người ta gọi là, thử rồi mới biết thèm.

Cái cảm giác khô nóng như lửa đốt thật sự rất khó khắc chế được.

Lúc này, khoá quần cũng đã cởi xong, anh lại dẫn tay cô đi sâu vào, bao phủ lên nơi đó.

Mới chạm vào thứ đó, cô cố gắng giữ mình không thét lên mà muốn rụt tay về sau.

Nóng bỏng tay!

Miệng anh kề sát tai cô, giọng nói khàn khàn mang theo cả hơi thở của dục vọng khát khao mà phả lên tai cô, quanh quẩn không dứt: “Bước ra khỏi vùng an toàn của mình một bước thôi, đi.”

Hơi nóng quanh quẩn vành tai khiến cô buồn buồn, càng trở nên mẫn cảm hơn nhưng lại càng khiến cô không dám manh động. Người cô cứng đơ, căng chặt đến nhúc nhích cũng không dám.

Nhưng nhìn thấy vầng trán ướt mồ hôi, gương mặt tuấn mỹ khó chịu nhẫn nhịn cô có hơi không đành lòng, giọng nói run run, nhu nhu, yếu ớt nói: “Nhưng… nhưng tôi không biết…”

“Ừm, tôi dạy em.”