Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 750: Ai nói tôi muốn mua?




Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

————————————————–

Khối đá này là một trong những loại đá tốt nhất hiếm gặp nhất, hiện giờ số lượng dự trữ đã vô cùng ít, mà kích thước còn lớn như vậy càng là hiếm thấy.

Càng khó hơn chính là bên ngoài tảng đá này không chỉ có màu đen tuyền bao quanh, mà còn có một hình mãng xà màu xanh lá cây bọc trên đó nữa.

Cái này có thể gọi là “Lục tùy tiễn tẩu”, cho nên khối đá này khả năng cho ra nguyên thạch có chất lượng cao sẽ rất lớn.

Về phần khối đá có “Mãng xà” bao quanh, đa số là do phỉ thúy ngọc thạnh tạo thành, độ cứng cực lớn, hình cái mang nhô ra, tạo thành hình ảnh mãng xà.

Mãng xà được phân thành hơn mấy chục loại, mỗi một chủng loại có thể cho ra loại phỉ thúy nào thì không ai có thể xác định được, nhưng có mãng xà bao quanh bên ngoài liền chứng minh được bên trong nhất định có thể cho ra phỉ thúy.

Hầu Mậu Phong chỉ vào hai nhóm cục đá, vẻ mặt đắc ý mở miệng nói: “Mấy khối này vừa có màu đen, lại có mãng xã bao quanh, cũng đều là do tôi bỏ ra số tiền lớn mà đào được, khối đá này, các vị đều là người hiểu nghề, chắc hẳn không cần tôi nói nhiều, có thể chính mình nhìn xem, bên ngoài cũng được, xuất xứ cũng không tồi, tuyệt đối là vật liệu cực phẩm! Nếu không phải là do Tần tiểu thư tới đây thì tôi sẽ dành hai khối đá này cho chính mình!”

Tiết Lệ chắp tay nói cám ơn, rất sợ lại xảy ra biến cố gì, vội vàng hỏi: “Cảm ơn ông chủ Hầu, ông chủ Hầu ra giá cho chúng tôi đi, chúng tôi trả hết trong một lần!”

Hầu Mậu Phong bất đắc dĩ để cho người làm trong cửa hàng của mình đi lấy sổ sách đem tới cùng Tiết Lệ và đoàn chuyên gia cùng nhau bàn bạc giá cả.

Thần Hư đạo sĩ không biết lúc nào đã tiến tới trước mặt của Diệp Oản Oản: “Ông chủ Diệp, tôi cảm thấy bọn họ không để cô vào trong mắt!”

Nhất Chi Hoa nói tiếp: “Ông chủ, có muốn cho bọn họ một bài học hay không? Một quyền chỉ lấy tám mươi tám đồng thôi!”

Nhiếp Vô Danh ho nhẹ một tiếng, hai người nhất thời lùi về không nói gì nữa.

Nhiếp Vô Danh mở miệng nói: “Em gái Hữu Danh, nếu cần phải ra tay cô chỉ cần nói một tiếng, mặc dù không thể động võ, nhưng phương pháp làm cho cô hả giận vẫn là có rất nhiều.”

Diệp Oản Oản nghe vậy trầm thấp nở nụ cười: “À, không cần đâu, cảm ơn.”

Nghĩ muốn không nhìn đến cô sao? Sợ là không có khả năng.

Cuối cùng không có chữ ký của cô thì khoản tiền này không có khả năng nào đi ra từ tài khoản được.

Bên kia bàn bạc thật lâu, rốt cuộc bàn bạc cũng kết thúc.

Tiết Lệ cầm lấy hoá đơn đi đến trước mặt của Diệp Oản Oản, trực tiếp mở miệng nói: “Diệp tiểu thư, mọi việc tất cả đều làm xong, cô ký tên đi!”

Sau lưng, Hầu Mậu Phong vẫn còn đang không tình nguyện nói: “Lần này tôi là nể mặt mũi của Tần tiểu thư, lần sau nếu như lại phái người không có liên quan tới như lần này nữa thì tôi cũng sẽ không dễ nói chuyện như vậy đâu!”

“Ông chủ Hầu nói đúng! Nói đúng!”

“Diệp tiểu thư, nhanh ký tên đi! Cái này là nguyên thạch cao cấp, giá cả cũng hợp lý, ở bên ngoài có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào nhưng ông chủ Hầu đều không có cho!”

Diệp Oản Oản phong khinh vân đạm(nhẹ như mây gió) mà nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng đem ly trà để xuống trên bàn, ánh mắt lướt qua đám người Tiết Lệ đang đứng trước mặt thúc giục cô ký tên, cùng với vẻ mặt bất đắc dĩ Hầu Mậu Phong, nhàn nhạt mở miệng nói: “Ký tên? Ký cái gì chứ?”

Sắc mặt Tiết Lệ trầm xuống: “Dĩ nhiên là để thanh toán hoá đơn mua nguyên thạch này rồi!”

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày: “Ai nói… Tôi muốn mua những thứ nguyên thạch này hả?”

Nghe được lời của Diệp Oản Oản, mọi người liền sửng sốt.

Sắc mặt của Tiết Lệ đã hoàn toàn trầm xuống: “Diệp tiểu thư, cô có ý gì vậy? Cô không mua sao?”

Diệp Oản Oản câu môi cười yếu ớt, chậm rãi mở miệng nói: “Từ khi bắt đầu, người nói muốn mua, dường như đều là các anh, cố ý muốn tới cửa hàng này, cũng là Tiết Phó tổng giám anh, mà tôi chẳng qua chỉ là đi cùng tới xem một chút mà thôi, ai nói, tôi muốn ở trong cửa hàng này mua nguyên thạch?”

Vẻ mặt Tiết Lệ hoàn toàn không cách nào tin được: “Cô…”

Hầu Mậu Phong ở bên cạnh thấy vậy cũng hoàn toàn đổi sắc mặt: “Tiết Lệ, các anh làm thế này là có ý gì! Bàn bạc hơn nửa ngày! Kết quả là muốn đùa bỡn chơi đùa tôi sao!?”