Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 747: Xem như vật trang trí




Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

————————————————–

Diệp Oản Oản mang theo Phong Huyền Diệc, cùng nhóm người Nhiếp Vô Danh xuống lầu dưới, rồi cùng Tiết Lệ và đoàn chuyên gia tụ họp.

Bên cạnh Diệp Oản Oản trừ Thập Nhất, Phong Huyền Diệc, còn mang theo một nhóm năm người bộ mặt lạ hoắc, một nhóm tổng cộng có tám người, tạo thành thanh thế thật lớn.

Tiết Lệ thấy vậy hơi nhíu mày một chút, cũng không để ý Oản Oản mang người nào tới, trực tiếp mở miệng nói: “Diệp tiểu thư, lần này thời gian cho hành trình có hạn, chúng ta không nên để trễ nãi thời gian đâu, trực tiếp đi tới nơi lớn nhất thành H tập trung đi, tổng giám Tần đã sớm đút lót được rồi, ông chủ bên đó đã giúp chúng ta để lại một nhóm vật liệu phẩm chất cực tốt.”

Sau lưng Tiết Lệ là ba người chuyên gia đó đều là người của Tần Nhược Hi, giờ phút này cũng rối rít mở miệng: “Diệp tiểu thư, đối với chuyến đi lần này có thể bớt lo hơn một chút, tổng giám Tần đối với thị trường thành H bên này rất là quen thuộc, kinh nghiệm so với chúng tôi đều hơn nhiều phần, trước khi qua đây cũng đã điều tra kỹ càng rồi.”

“Không sai, tổng giám Tần tự mình chọn hàng, không có sai được đâu, tiểu thư chỉ cần dựa theo mà mua thôi, không cần xem xét gì nhiều đâu!”

Mấy người kia nói nghe vẻ rất là khách khí, nhưng trong lời nói nói ra rõ ràng đều là vẻ giễu cợt, chỉ coi cô là vật trang trí mà thôi.

Diệp Oản Oản cũng không phản bác gì cả, chỉ cười một tiếng rồi mở miệng nói: “Được rồi, đi xem một chút đi!” 

Thành H không hổ là thành đổ thạch của Myanmar, khắp con đường tất cả đều là cửa tiệm lớn nhỏ mọc nhiều như rừng, chung quanh đều là thương nhân muốn mua phỉ thúy đến từ các nơi trên thế giới, ông chủ có tiền và du khách, trên đường phố vô cùng náo nhiệt.

Cái gọi là đổ thạch, là thuật ngữ giới châu báu, phỉ thúy tại thời điểm mới vừa khai thác ra, bên ngoài có một tầng phong hóa bao quanh, bất kể là dùng bất kỳ phương pháp thăm dò nào cũng đều không có cách biết được bên trong là nguyên thạch tốt hay xấu, hay ở trong đá đó rốt cuộc có phỉ thúy hay không, nhất định phải cắt ra đến cuối cùng mới có thể biết được chất lượng của phỉ thúy.

Nếu như cắt ra bên trong có ngọc, hơn nữa chất lượng cao, đó chính là thắng cuộc, nếu như bên trong không có thứ gì, thì đó chỉ là một khối phế thạch mà thôi, vậy thì khẳng định là thua cuộc rồi.

Hiện tại giá cả nguyên thạch thấp thì mấy trăm khối, nếu có chất lượng tốt, có thể cho ra phỉ thúy với phần trăm cao thì nguyên thạch đó phải tốn mấy trăm ngàn hoặc trên một triệu thậm chí hơn trăm triệu, một khi thua cuộc, đó chính là táng gia bại sản, dĩ nhiên, nếu như thắng thì sẽ nhận được lượng tài sản lớn gấp mấy chục lần số tiền mình bỏ ra, chỉ trong một đêm chính là giàu đột ngột.

Châu báu là một trong những nghề nghiệp kinh doanh của tập đoàn Tư Thị, trong đó kinh doanh phỉ thúy chiếm tỉ trọng khá lớn.

Đối với kinh doanh phỉ thúy mà nói, quan trọng nhất chính là chọn mua nguyên thạch.

Ví dụ như, trước đây không lâu đối thủ cạnh tranh của Tư gia trong ngành châu báu liền thông qua việc đổ thạch này tìm được một khối phỉ thúy cực phẩm loại thủy tinh, giá trị liên thành, trong nháy mắt thanh danh bùng nổ, hấp dẫn nhóm khách hàng lớn đỉnh cấp.

Thấy ánh mắt của Diệp Oản Oản đánh giá chung quanh, đáy mắt Tiết Lệ xẹt qua vẻ khinh bỉ: “Diệp tiểu thư, những thứ tiệm nhỏ ven đường này không cần nhìn đâu, không nói trước vật liệu phế vật, làm giả cũng nhiều, làm giả vỏ, khảm nạm thiếp phiến, đào tâm tô sắc, ngụy trang phong hóa*… Cô hoàn toàn không hiểu việc, rất dễ dàng bị lừa!”

*không hiểu lắm chổ này nên để y vậy luôn =))

Ở dưới sự hướng dẫn của Tiết Lệ, một nhóm người đi tới một trong những tiệm đổ thạch lớn nhất thành H, phường tập trung.

Dưới lầu rộng rãi sáng ngời, ở trong phòng khách, trên cái giá theo thứ tự chất đầy tất cả vật liệu đá lớn nhỏ, không ít người đang ở bên trong cầm lấy kính lúp cùng đèn pin kiểm tra cẩn thận phía trên nguyên thạch.

Nhóm người Diệp Oản Oản mới vừa vào cửa, thì có một người lẹ mắt nhiệt tình tiến lên đón tiếp.

“Oh, Tiết tiên sinh, ngài tới rồi, mời mau tiến vào!”

Tiết Lệ và Tần Nhược Hi trước kia đã tới đây nhiều lần, nên người kia nhìn một cái liền nhận ra, biết đó là quản lý cấp cao của tập đoàn Tư Thị nước Hoa, thái độ tự nhiên ân cần.

Thấy lần này cùng đi đến với Tiết Lệ là cô gái có tướng mạo cực kỳ xinh đẹp, người nọ không nhịn được nhìn thêm mấy lần, nhưng cũng rất thông minh không có lắm miệng hỏi bậy.