Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 667: Muốn lấy




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Vạn San San lấy lòng nhìn về phía Lăng Thiếu Triết: “Thiếu Triết, anh đừng nóng giận, đợi em đi sắp xếp người đem chuyện này làm tăng độ nóng lên! Sẽ có người giúp anh xả ra cơn tức này, anh chờ hắn bị chửi chết đi! Cùng loại con ông cháu cha không có phẩm chất này so đo, quả thật chính là hạ thấp cấp bậc của anh a!”

Nghe nói như vậy, sắc mặt đen nhánh của Lăng Thiếu Triết mới hơi hòa hoãn mấy phần.

Mặc dù cùng là tiểu sinh mới, nhưng danh tiếng cùng tiếng đồn của Cung Húc so với hắn hơn không phải là một chút.

Người là con ông cháu cha như thế sớm hay muộn cũng sẽ đem hắn đùa chơi tới chết mất!

Tiểu Tình đang bận rộn lấy lòng mọi người, tặng quà cho nhân viên làm việc, Diệp Oản Oản tự mình đi tới trước mặt người quay phim: “Tiểu Trần, mấy cái thang thuốc này cô thử xem, tình huống của cô cùng bạn gái của tôi không sai biệt lắm, mỗi tháng mấy ngày đó đều đau dữ dội, sau đó tìm một lão Trung y rất có kinh nghiệm bốc toa thuốc này, rất có tác dụng, cô có thể thử nhìn một chút.” 

Thật ra thì Diệp Oản Oản là từ phía Tôn Bách Thảo kia mà hỏi tới, Tôn thần y tự mình kê đơn thuốc đương nhiên không có khả năng có lỗi rồi.

Người của đoàn làm phim tiểu Trần nhìn thấy người đàn ông dung nhan tuấn mỹ, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ lên: “A… Chuyện này… Cái này sao được! Rất cảm tạ!”

Diệp Oản Oản không thèm để ý mở miệng đáp: “Không có gì, một cái nhấc tay mà thôi. Huống chi coi như là cảm ơn, cũng nên là tôi cảm ơn cô mới đúng, cám ơn cô đã chiếu cố đối với Lạc Thần!”

Người của đoàn làm phim nhìn qua như là người làm việc vặt, nhưng quản được tất cả chuyện vặt của cả đoàn phim, có thể điều động được thành viên, phân phát vật phẩm đi các nơi, đủ loại công việc hàng ngày, có thể nói là tai nghe tám phương, mắt nhìn xung quanh.

Hôm nay tiểu Trần đã giúp được cô không ít chuyện, mặc dù lúc Vạn San San bới móc chuyện đột nhiên xảy ra, nhưng lúc đó tiểu Trần Chính đã cầm điện thoại di động của mình quay hình ghi lại, vừa vặn quay đúng toàn bộ quá trình Vạn San San khi dễ Lạc Thần.

“Không cần cám ơn á…, có thể giúp được anh là tốt rồi, tôi cũng nhìn không được bọn họ khi dễ người khác!”

Tiểu Trần ngượng ngùng mở miệng, sau đó, trong con ngươi tràn đầy thần sắc tiếc nuối.

Lần đầu tiên cùng người đại diện Diệp này gặp mặt là tại thời điểm nghi thức mở máy, khi đó cô bởi vì đau đến mức sống không bằng chết, nhưng khi đó lại vô cùng bận rộn, căn bản không đi được, hơn nữa cô cũng chỉ là một người nho nhỏ của đoàn làm phim, chỉ có thể gắng gượng.

Chỉ có Diệp Bạch, cũng không biết rốt cuộc là như thế nào phát hiện ra chuyện cô đau bụng kinh, yên lặng để cho trợ lý của mình đưa cho cô một ly nước ấm, nước đường đỏ cùng thuốc giảm đau, còn để cho trợ lý giúp mình chia sẻ công tác với cô.

Lúc đó cô con mịa nó liền một cái ý nghĩ, muốn lấy…

Ai, chàng trai cực phẩm như vậy, đáng tiếc đã có bạn gái…

Cách đó không xa, Cung Húc nhìn người của đoàn làm phim tiểu Trần bị Diệp Oản Oản dụ cười tươi như hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn mắc cở đỏ bừng, trong lòng không hiểu sao lại có chút không quá thoải mái.

Không phải chỉ là một người nho nhỏ của đoàn làm phim thôi sao, tại sao phải tốt với cô ấy như vậy a! Thiệt là! Nếu nhàn rỗi như vậy, không bằng tới dỗ hắn đi a!

Cung Húc đang lẩm bẩm, bên cạnh tiếng bước chân truyền tới.

“Cung Húc…” Lạc Thần muốn nói lại thôi.

Nhìn người tới, Cung Húc lập tức lại biến thành một con gà trống trong trạng thái chiến đấu: “Làm sao vậy?”

“Chuyện mới vừa rồi…” Lạc Thần dừng một chút, “Cám ơn anh.”

Cung Húc nhất thời đôi bàn tay xoa xoa cánh tay, sắc mặt không được tự nhiên: “Đừng có dùng ánh mắt thành tâm như vậy nhìn tôi, tôi không phải là vì cậu mà làm chuyện này đâu!”

“Tôi biết nhưng vẫn nên nói lời cảm ơn.” Vẻ mặt Lạc Thần trịnh trọng mở miệng nói.

“Đang nói gì vậy?”

Thấy Diệp Oản Oản đi tới, Cung Húc lập tức không kịp chờ đợi mở miệng: “Diệp ca, anh chừng nào thì cùng diễn với tôi, giúp tôi nhập đúng vai diễn của mình?”

Diệp Oản Oản: “Tôi diễn, cậu không tiếp nổi đâu.”

Trong nháy mắt Cung Húc bị đả kích đến khuôn mặt nhỏ nhắn sụp xuống: “Kỹ thuật của tôi kém như vậy à…”