Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 560: Thi đấu tranh đoạt chức đội trưởng




Edit: Quỳnh

Sáng sớm tinh mơ, trường tỷ thí Tư gia.

Trừ mấy vị lãnh đạo cao cấp của Tư gia ở ngoài, Hứa Dịch cũng đã đến từ sớm.

Mỗi một giới tỷ thí ở Ám Vệ, đều do Hứa Dịch phụ trách phán xét. Nhưng bởi vì năm nay thay đổi, ngoài Lưu Ảnh tổng đội trưởng còn có thêm mấy vị lãnh đạo Tư gia cùng Hứa Dịch đảm nhiệm chức vị trọng tài.

Giờ phút này, dưới trường tỷ thí, người người tấp nập, trừ những người đang thực hiện nhiệm vụ không cách nào trở về, còn lại hầu hết đều trình diện.

Không lâu lắm, Thập Nhất mang theo thành viên phân đội Ám Nhất, cũng từ từ đến.

Nhìn thấy đám người Thập Nhất, mấy vị ủng hộ Lưu Ảnh, khóe miệng đều hiện lên một nụ cười lạnh giá, nhất là nhìn thấy Diệp Oản Oản bên cạnh Thập Nhất, trong mắt đều là vẻ khinh thường.

“A… Thập Nhất muốn vị trí kia đến điên rồi, lại đi bái người phụ nữ kia làm sư phụ.”

“Dù sao cũng ngồi trên vị trí này một thời gian, dĩ nhiên là không muốn dứt bỏ, biết tài nghệ của mình không bằng người. Toàn bộ Ám Vệ bên trong, hắn ta thật sự lãnh đạo có thực lực yếu nhất. Chiến lực của Thập Nhất cũng chỉ xếp hạng thứ hai trong nhóm, chỉ bằng hắn, cũng vọng tưởng tranh vị trí tổng đội trưởng năm nay ”

Thấy Thập Nhất mặt đầy tự tin, Ám Tam phân đội trưởng cười lạnh một tiếng: “Người dốt nát hạnh phúc nhất, chẳng lẽ hắn thật sự nghĩ mình có thể thắng được Lưu Ảnh? Làm người vẫn là cần có một ít tự biết thân biết phận, nếu không, cùng với những kẻ ngang ngược tàn ác, có gì khác nhau đâu ”

“Người phụ nữ kia, trừ biết dỗ ông chủ ra, còn có bản lãnh gì? Nếu như không phải là cô ta, tổng đội trưởng Lưu Ảnh há sẽ bị ông chủ trừng phạt, để cho Thập Nhất tự nhiên chiếm được tiện nghi hay sao?”

“A… Các người nói, đợi một hồi Thập Nhất lên vũ đài, chắc chỉ đánh ra mấy cái võ mèo cào, có buồn cười hay không?”

“Võ mèo cào… Học cùng Diệp Oản Oản à…”

“Ha ha ha…”

Tất cả Ám Vệ Tư gia đều cười thành tiếng

“Tất cả câm miệng!”

Trên sàn đấu, trong mắt Hứa Dịch lóe lên ý lạnh, quét mắt qua tất cả mọi người.

Nghe tiếng, chân mày mấy vị phân đội trưởng Ám Vệ hơi hơi nhíu lên, mặc dù trong lòng có chút bất mãn, nhưng vẫn thức thời không lên tiếng nữa.

Đối với Hứa Dịch, họ vẫn là sợ hãi mấy phần. Hứa Dịch bình thường thoạt nhìn thân thiện. Nhưng nếu nổi giận lên, ngay cả tổng đội trưởng Lưu Ảnh cũng chưa chắc gánh nổi.

Người ta đều nói, lãnh đạo khi gặp quân lính của mình, có lý cũng nói không rõ, nhưng Hứa Dịch lại khác, hoàn toàn là ngược lại.

Bọn họ có thể ngồi vào địa vị hôm nay, cũng không thể bỏ qua công lao của Hứa Dịch. Nhưng nếu không có Hứa Dịch ở sau lưng xuất mưu bày kế, quyết định phát triển ra đội Ám Vệ, hiện nay bọn họ có lẽ vẫn chỉ là những thủ vệ bình thường nhất mà thôi.

“Lưu Ảnh tổng đội trưởng!”

Không lâu lắm, phân đội trưởng Ám Tam chậm rãi đi tới Lưu Ảnh, mở miệng hô.

Lưu Ảnh đi tới trên sân, thờ ơ không đếm xỉa tới, nói: “Trước khi tỷ thí chưa kết thúc, tổng đội trưởng vẫn là Thập Nhất.”

Nghe tiếng, mấy vị phân đội trưởng cười lạnh không dứt.

Thập Nhất kia, nói là tạm thay mặt tổng đội trưởng, có thể ở trong lòng bọn họ, cùng ngang ngược tàn ác cũng không có khác nhau. Thời gian mấy tháng này, cũng chưa ai xem hắn là tổng đội trưởng của Ám Vệ.

Ngày thường, Thập Nhất ra lệnh với bọn họ, phần lớn tất cả mọi người đều giả bộ ngó lơ, thậm chí bịt tai không nghe.

“Lưu Ảnh tổng đội trưởng có ý là, giờ phút này, Thập Nhất có thể sẽ thua, nhưng trước khi kết thúc, vẫn nên nể mặt một chút.” Ám Tam phân đội trưởng cười nói.

“Đây là ý nghĩ của anh, tôi cũng không nói như vậy.” Lưu Ảnh nhàn nhạt nói.

“Đó là đương nhiên.” phân đội trưởng Ám Tam gật đầu liên tục.