Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 367: Tiểu tâm can sợ đến mức run rẩy




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————-

Diệp Oản Oản đại khái là kịp thời phản ứng lại lời nói của mình dường như đưa tới hiểu lầm, theo bản năng khóe miệng hơi cong lên.

Chẳng qua là muốn để anh ta cởi áo ra mà thôi, đừng làm ra vẻ mặt kinh hoảng thất thố này được không?

Chị đây nhìn cậu cởi quần áo mới là mạo hiểm nguy hiểm to lớn chứ, việc này sao lại làm tiểu tâm can nhu cậu sợ đến mức run rẩy như vậy rồi…

Cô biết bởi vì chuyện trải qua lúc trước cho nên tính cảnh giác của Lạc Thần rất cao, hẳn là hắn vẫn chưa có hoàn toàn tin tưởng cô, nhưng nếu như hắn tiếp tục giữ thái độ như vậy, như thế phần công tác kế tiếp cô sẽ rất khó tiến hành.

Nghệ sĩ cùng người đại diện trọng yếu nhất chính là sự tín nhiệm.

Lạc Thần không biết lại nhớ tới cái gì, gắt gao cắn môi, máu trên mặt rút hết không còn sắc hồng thường có.

Ánh mắt của hắn ngưng trệ mà hướng về phía chàng trai đang ngồi trước bàn làm việc, chỉ cảm thấy Diệp Bạch mặc dù nói như vậy vẻ mặt thanh phong lãng nguyệt nhưng trong con ngươi không có có bất kỳ vẩn đục không chịu nổi nào, so sánh với thời điểm Chu Văn Bân nhìn lấy hắn thần thái tràn đầy dục vọng cùng tham lam hoàn toàn bất đồng…

Diệp Oản Oản biết loại chuyện như tín nhiệm này không phải là một sớm một chiều liền có thể bồi dưỡng được, huống chi Lạc Thần trước kia còn có bóng ma nghiêm trọng trong lòng.

Nhìn sắc mặt của Lạc Thần trắng bệch, rốt cuộc, cô vẫn quyết định không miễn cưỡng hắn nữa nói: “Được rồi, anh không cần…”

Kết quả, cô mới vừa mở miệng chuẩn bị nói không cần nữa, lại thấy Lạc Thần đột nhiên đứng lên, ngón tay cầm lấy hai bên vạt áo, sau đó lật lên vạt áo quần lên, đem áo T-shirt màu trắng trên người hơi cũ cởi ra.

Lần này Diệp Oản Oản ngược lại có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lạc Thần đối với đàn ông luôn có thái độ bài xích cùng chán ghét, lại có thể làm đến bước này.

Hoảng hốt chỉ chốc lát sau đó, Diệp Oản Oản bắt đầu quan sát vóc người của Lạc Thần.

Bình thường thời điểm Lạc Thần mặc quần áo còn xem không rõ, hiện tại sau khi cởi quần áo ra, Diệp Oản Oản liền nhìn thấy, Lạc Thần đã gầy đến sắp thành khúc củi, cơ hồ có thể nhìn thấy được cả xương sườn, da thịt cũng là do thường xuyên không thấy ánh mặt trời mà trắng bệch…

Đây là kết quả sau hơn nửa tháng cô để cho hắn đi theo thầy võ huấn luyện…

So với trong tưởng tượng của cô còn bết bát hơn…

Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi mà nhéo mi tâm một cái, mặc dù cô nói là chỉ cần mập lên thêm mười cân mập quá sẽ không đẹp, nhưng cô cũng không phải nói càng gầy càng tốt, Lạc Thần bây giờ là hoàn toàn gầy quá mức mà.

Nếu chụp ảnh yêu cầu lộ thịt một chút trước ống kính, vóc người này của hắn căn bản không cách nào nhìn a!

Cô trước đã cố ý lật xem qua kịch bản, không giống với trong 《 Kinh Long 1》 Lạc Thần chính là một thiếu niên thiên chân vô tà lại đơn thuần, thậm chí hắn có thể yếu đuối ôn nhu một chút cũng không sao, nhưng trong 《 Kinh Long 2》tuổi tác cùng tính tình của Lạc Thần đều đã có biến hóa rất lớn, không thể tiếp tục là hình thái của thiếu niên, mà trong đó còn có thêm mấy cảnh quay yêu cầu vóc người được lộ ra nữa.

Không thể đến lúc đó lại đi tìm người đóng thế được.

Lấy yêu cầu hà khắc đối với chất lượng của đạo diễn Tống Kim Lân tuyệt đối sẽ không cho phép.

Diệp Oản Oản ở trên sổ tay ghi chép lại vài nét bút, ngay sau đó sắc mặt đông lạnh nói: “Không được, anh quá gầy, trước tiên phải tăng cân, sau đó tăng cơ, tôi sẽ cho anh một kế hoạch cụ thể cứ dựa theo phía trên à làm.

Mặt khác, các khóa huấn luyện trình độ khác của anh, còn có bác sĩ dinh dưỡng đều đã giúp anh sắp xếp xong xuôi rồi. Nhà trọ cũng đã xin được, để tiện cho việc quản lý, anh cùng tôi ở cùng một dãy nhà trọ, đây là chìa khóa, tối nay anh liền có thể dời qua.

Mới đây tôi đem video lần trước anh quay hoàn chỉnh gửi cho đoàn làm phim 《 Kinh Long 2》, mới vừa rồi tôi đã nhận được email thông báo của đoàn làm phim, anh đã qua thi vòng loại, trở về chuẩn bị thật tốt một chút đi, tháng sau liền đến thời điểm thử vai rồi. Tôi ở lầu trên, có chuyện anh tùy thời có thể đến tìm tôi!”

Lạc Thần lăng lặng nghe đối phương nói một hơi tất cả những điều sắp xếp cho tương lai của hắn, nhìn đối phương đưa tới chìa khóa có khắc mấy chữ “Vạn Cảnh Danh Uyển”, hoảng hốt hồi lâu mới nhận lấy, siết chặt trong bàn tay, yên lặng gật gật đầu đáp “Ừm.”