Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com
---
Sau đó, hắn nghe Trầm Mộng Kỳ nói, lần đó là bởi vì nàng nửa đường bị Tư Dạ Hàn phát hiện ra, cho nên mới không có đi cùng hắn. Trầm Mộng Kỳ nói Diệp Oản Oản còn nhờ hắn đi cứu nàng một lần nữa.
Chẳng qua là lúc đó hắn đã đính hôn cùng Diệp Y Y, mà Diệp Oản Oản cũng đã không còn giá trị lợi dụng. Hắn làm sao có thể mạo hiểm thêm một lần, vì nàng mà đi đắc tội với Tư Dạ Hàn?
Hắn biết rõ đoạn lịch sử đen tối này của Diệp Oản Oản, vậy mà còn “rộng lượng”, không hề nhắc lại chuyện cũ. Nàng cũng nên biết thân biết phận!
Bất quá, Diệp Oản Oản bây giờ, quả thật so với Diệp Oản Oản năm đó, thông minh hơn nhiều.
Nếu như là nàng cố ý dùng chiêu này để kích thích hắn, như thế, nàng đã thành công rồi đấy! Cũng quả thật đã đem lại cho hắn chút hứng thú đi chinh phục rồi…
Vô luận là người đàn ông nào, cũng không có khả năng chịu được nữ nhân của mình lại đi tuyên bố với bên ngoài, rằng một người đàn ông khác là bạn trai của mình.
Hắn biết rõ, Diệp Oản Oản làm như vậy là vì muốn cái gì!
Nguyên bản, hắn cũng không tính tiêu tốn quá nhiều tâm tư ở trên người Diệp Oản Oản. Bởi vì nữ nhân này đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là loại “con hàng” dễ như trở bàn tay. Bây giờ nhìn lại, vẫn là phải có chút hành động thật rồi.
Tập đoàn Tinh Thần sau lưng nàng, quả thật cũng đáng giá để hắn hao tốn chút tâm tư...
...
Bởi vì Diệp Oản Oản đột nhiên công bố tin tức có tính chất bùng nổ này, cả bọn chung quy không thể ai về nhà nấy, mà lại cùng nhau đi theo Diệp Oản Oản về Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Mục đích, dĩ nhiên là… hóng bát quái.
"Oản Oản, bạn... bạn trai em thật sự là Tư Dạ Hàn sao?" Diệp Mộ Phàm xoa xoa tay, vội vã cuống cuồng hỏi.
Diệp Oản Oản: "Đúng vậy, làm sao?"
Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt đầy nghiêm túc nói: "Này, Oản Oản, anh cảm thấy người ứng cử viên cho vị trí em rể này... cũng không tệ lắm! Em phải cố gắng nắm thật chặt không được buông ra. Tính tình của em hiện tại càng ngày càng nôn nóng, đối với anh trai thì không sao; nhưng đối với bạn trai cũng không thể như vậy, sẽ đem người ta hù chạy. Em nhất định phải đối xử với bạn trai ôn nhu một chút! Nếu như em không biết, anh có thể dạy cho em…"
Diệp Oản Oản: "..." Đủ rồi đấy!
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ cạn lời, "Trước đó không phải là anh nói, anh ấy là tiểu bạch kiểm chuyên lừa gạt tiền, lừa gạt tình sao?"
Diệp Mộ Phàm: "Nói bậy! Coi như là lừa gạt tiền, lừa gạt tình, vậy hẳn cũng là em lừa cậu ta mới đúng!"
Diệp Oản Oản: "..."
Nàng đã không còn muốn nói gì thêm!
Những lời này, ban đầu rõ ràng là nàng nói với Diệp Mộ Phàm, bây giờ lại bị Diệp Mộ Phàm đem ra để chặn họng nàng...
"Diệp ca! Cô cũng quá trâu bò rồi đi! Âm thầm, vậy mà lại có thể thu Tổng Giám đốc Tập đoàn Tư Thị vào trong tay đấy!" Cung Húc mặt đầy sùng bái, ở bên cạnh nàng nhảy nhót tưng bừng.
Diệp Oản Oản nghe hắn léo nhéo mà nhức hết cả óc, "Cái gì mà âm thầm! Không phải là đã sớm giới thiệu cho các người biết rồi hả?"
"Nhưng mà khi đó cô đâu có nói anh ấy là Tư Dạ Hàn đâu!" Cung Húc vừa nhớ lại lúc ban đầu mình suýt chút nữa đã khiêu khích hắn ta, quả thật là mồ hôi lạnh cũng đều đã sắp thấm ra rồi đây này!
"Cái tên Tư Dạ Hàn kia rốt cuộc là cái dạng dài ngắn gì? Đẹp trai đến cỡ nào, có ảnh chụp để xem một chút được hay không?" Bắc Đẩu đã hào hứng, hóng hớt đến cực điểm.
"Thứ này thật sự không có, tóm lại là rất tuấn tú, là loại đẹp trai đến mức có thể đem cậu bẻ cho cong luôn!" Cung Húc mở miệng nói.
Bắc Đẩu nhíu mày: "Có thể đẹp trai đến mức khiến tôi cong luôn? Loại này, trên cõi đời này, thật đúng là không có mấy người!"
Loại đàn ông có thể đẹp trai đến trình độ đó, thật giống như cũng chỉ có Tu La Chủ và Kỷ Hoàng mà thôi...
Thật ra thì, Cẩu Tạp Chủng cũng rất đẹp trai. Một loại đẹp trai đầy diêm dúa lòe loẹt! Có điều cái vị gọi là Cẩu Tạp Chủng này, không phải là đẹp trai đến mức có thể bẻ cong hắn, mà là loại có thể đánh cho hắn cong luôn…
Bắc Đẩu đối với lời Cung Húc nói rất là xem thường, "Tôi thấy các người thực sự là quá thiếu va chạm xã hội rồi! Lần tới, tôi sẽ dẫn cậu đi xem một chút cho biết, cái gì mới là thực sự đẹp trai!"
"Minh chủ! Cô không thể đối xử với tôi như vậy!" Phó Minh Hi rốt cuộc không nhịn được, đập bàn trà một cái, đứng bật dậy.