Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com
---
Lúc này, Diệp Hồng Duy hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm, mở miệng nói: "Tôi cho tới bây giờ cũng không có một đứa cháu gái như vậy! Trong mắt nó chỉ có tiền và tiền! Chỉ cần có tiền, nó có thể làm bất cứ loại chuyện gì! Loại nghiệt súc này, không đề cập tới cũng được!"
Sau khi việc Diệp Oản Oản lấy sạch tài sản của Chư Thần Thời Đại trốn đi bị lộ ra, ngay cả Diệp gia cũng đều bị bôi đen. Diệp Hồng Duy hận không thể tự tay bóp chết Diệp Oản Oản. Cũng còn may là Diệp Y Y lấy ra một phần vốn, bổ sung vào cho lỗ thủng của Chư Thần Thời Đại!
Ngày hôm qua lại rộ lên tin tức, Diệp Oản Oản gian díu với Phó Minh Hi, xúi giục Phó Minh Hi đánh Thiệu Hành. Loại súc sinh này, làm sao có thể sẽ là cháu gái của Diệp Hồng Duy hắn!
Nguyên bản còn ôm một chút hi vọng đối với cô ta, nhưng không nghĩ tới, vẫn là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Một bên, Cố Việt Trạch cười lạnh không thôi, tự thấy vui mừng trong lòng. Cũng còn may là chính mình năm đó không lựa chọn Diệp Oản Oản, đây chính là lựa chọn sáng suốt nhất đời này của hắn đấy!
Còn không đợi cánh truyền thông tiếp tục đặt câu hỏi, cách đó không xa, Phó Minh Hi và người đại diện cũng đang đi hướng về khu khách quý.
Nhìn thấy Phó Minh Hi, phóng viên lập tức vây quanh bọn họ.
"Phó Minh Hi... Anh và Diệp Bạch có quan hệ như thế nào? Nghe nói ngày hôm qua anh đánh Thiệu Hành, xin hỏi là vì nguyên nhân gì?"
"Hiện ở trên mạng, đều nói là Diệp Bạch xúi giục gây chuyện..."
"Diệp Oản Oản trước đó cuỗm sạch vốn của Chư Thần Giải Trí bỏ đi, hiển nhiên là một người có vấn đề về kinh tế. Phó Ảnh Đế chẳng lẽ không biết sao...?"
Nghe bọn họ năm mồm bảy miệng đặt câu hỏi, Phó Minh Hi mặt không cảm xúc: "Không thể trả lời!"
"Phong... Diệp ca, chúng ta đi...!!"
Lúc này, Phó Minh Hi xoay người nhìn về phía Diệp Oản Oản ở sau lưng đang được Bắc Đẩu và Thất Tinh hộ tống, mở miệng cười nói.
"Diệp Bạch?"
Nhìn thấy Diệp Oản Oản, cánh truyền thông và phóng viên trong nháy mắt sôi trào.
Cố Việt Trạch thần sắc khinh miệt liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, chợt khóe miệng treo lên một nụ cười lạnh đầy khinh thường.
"Diệp Bạch, cô đã lấy sạch vốn của Chư Thần Thời Đại đi nơi nào? Đây là hành vi phạm tội cô có biết không?"
"Có cư dân mạng nói, tội danh của cha và anh trai cô sắp bị tuyên án, mà cô lần này trở về nước chưa bao giờ đi thăm cha và anh trai mình, lại gian díu với Phó Minh Hi, đại náo ở tại tiệc sinh nhật của Thiệu Hành..."
"Đều cút xéo, túm tụm lại như vậy không thấy nóng sao?" Bắc Đẩu không nhịn được xua xua tay, đẩy một đám phóng viên và truyền thông ra.
Diệp Oản Oản nhìn về phía mọi người, mỉm cười trả lời: "Thật xin lỗi, không thể trả lời!"
"Diệp Bạch... Lần này là Chu Niên Khánh của Tinh Thần Giải Trí, cô lấy thân phận gì đi tới nơi này? Danh sách khách mời của Tinh Thần Chu Niên Khánh đã sớm được công bố, dường như cũng không có cô... Xin hỏi cô là đu bám vào Phó Minh Hi để tới sao? Là vì muốn tới xem cho biết, hay là bởi vì nguyên nhân nào khác?"
Giờ phút này, Diệp Hồng Duy nhìn Diệp Oản Oản cách đó không xa, giận tới mức cả người phát run: "Mất mặt, đáng xấu hổ, tiểu súc sinh...!!!"
Rất nhanh, ở dưới sự bảo vệ mạnh mẽ của Bắc Đẩu và Thất Tinh, Diệp Oản Oản và Phó Minh Hi đi tới khu khách quý.
Tinh Thần Giải Trí Chu Niên Khánh Điển, toàn bộ quá trình đều đang được phát sóng trực tiếp.
Bây giờ, các diễn đàn lớn đã sớm sôi sùng sục, nhất là sau đoạn phỏng vấn này của đám phóng viên. Thậm chí không ít cư dân mạng đã kêu gọi 500 anh em chờ ở phụ cận, đợi sau khi kết thúc sẽ… chặn đường Diệp Bạch.
Tiếng chửi rủa trên mạng, đã sớm ùn ùn kéo đến, khó lòng mà ngửi nổi.
Các nghệ sĩ ở khu khách quý, trừ các nghệ sĩ quốc tế của Tinh Thần Giải Trí ra, còn có người của Hoàng Thiên Giải Trí, thậm chí còn là nghệ sĩ Chư Thần Thời Đại.
Lạc Thần, Cung Húc, Giang Yên Nhiên và Hàn Thiên Vũ ngồi ở vị trí gần chót, không cách nào chen chúc tiến lên. Bọn họ nhìn về phía trước, thấy Diệp Oản Oản ngồi ở bên cạnh Phó Minh Hi, trong lòng vô cùng lo âu. Bọn họ không cách nào hiểu được, ở giờ phút quan trọng này, Diệp Oản Oản tại sao còn phải tham dự loại hoạt động này? Đây không phải là tự đẩy mình ra đầu sóng ngọn gió hay sao?