Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 1744: Đệ nhất mãnh khuyển




Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com

---

Vào giờ phút này, Cung Húc trợn to cặp mắt, không thể tin nhìn Diệp Oản Oản một cái, khóe miệng hơi hơi co rúm lại, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra. Ánh mắt khẽ dời, một lần nữa rơi vào trên người của Bắc Đẩu.

Gã Cá Bảy Màu đó, thân thể và sức vóc đều chỉ khoảng khoảng bằng hắn thôi, làm sao lại có thể có được sức mạnh bùng nổ như vậy? Tung một đấm chỉ sợ là đủ lực đánh chết một con trâu đấy!

Đây quả thực quá kinh khủng! Cũng quá mức hung tàn rồi!

"Con bà nó!! Tôi *beep*, tôi không phải là đang nằm mơ đấy chứ..." Cung Húc nhìn trường quay bị đập thành một đống hỗn độn, đám côn đồ cao to lực lưỡng ngã rạp xuống mặt đất, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rên.

Chuyện này và những gì Cung Húc dự đoán, hoàn toàn bất đồng!

"Chửi thề một tiếng, cái đám người to vật như con gấu này, sao lại yếu như bún thiu vậy hả?"

Bắc Đẩu sau khi ném một gã tráng hán mặc đồ đen ra ngoài, đảo mắt nhìn qua toàn trường, mặt đầy thất vọng lắc đầu: "Phi, thật là quá mất mặt đi mà, đứa nào cũng yếu xìu!"

Thất Tinh đứng ở bên cạnh Diệp Oản Oản, mặt không cảm xúc, cứ như thể là một vị môn thần giữ cửa vậy.

"Ca ca, huynh thật là lợi hại...!!"

Cung Húc đi tới bên cạnh Bắc Đẩu, hướng về phía Bắc Đẩu giơ ngón tay cái lên: "Ca ca, quá trâu!"

"Huynh đệ, giờ mới cảm thấy Bắc Đẩu ca của đệ trâu bò sao? Nhiêu đây thì đã bõ bèn gì, đệ còn chưa từng thấy thời điểm Bắc Đẩu ca uy phong lừng lẫy giang hồ đâu! Đừng nói những người này, từng nghe qua Cẩu Tạp Chủng chưa? Cẩu Tạp Chủng nhìn thấy Bắc ca của đệ, đều phải đi đường vòng. Đừng có nghĩ là ca ca đây chém gió!" Bắc Đẩu mặt đầy vẻ ngạo nghễ.

"Cẩu... Cẩu Tạp Chủng?"

Nghe thấy từ Cẩu Tạp Chủng trong miệng Bắc Đẩu, Cung Húc mặt đầy mộng bức, Cẩu Tạp Chủng là cái quỷ gì?

"Làm sao, chưa từng nghe qua Cẩu Tạp Chủng sao?" Bắc Đẩu liếc nhìn Cung Húc một cái.

Nghe tiếng, Cung Húc lập tức thẳng tắp sống lưng, vội vàng nói: "Nghe qua, ca ca, đệ cũng là người từng va chạm xã hội! Cẩu Tạp Chủng sao, dĩ nhiên từng nghe qua, chính là một con chó cỡ lớn vô cùng trâu bò. Đệ biết, ca ca, Cẩu Tạp Chủng hẳn là loại đặc biệt, đệ nhất mãnh khuyển, đệ đây cũng có nuôi một con."

Mặc dù không biết Bắc Đẩu rốt cuộc đang nói cái gì, nhưng Cung Húc vì không muốn mất mặt, lại cũng chỉ có thể tiếp tục mặt dày, chém gió một phen.

Bắc Đẩu mặt đầy khó hiểu, nhìn Cung Húc: "Ặc... Chính là Cẩu Tạp Chủng của Độc Lập Châu, cậu không biết sao?"

"Biết, dĩ nhiên biết! Làm sao có thể không biết? Độc Lập Châu sao... chính là một châu lục tương đối độc lập, ngăn cách với đời, thế ngoại đào nguyên, trên đảo còn có một đệ nhất mãnh khuyển tương đối đặc biệt tọa trấn."

Bắc Đẩu: "..."

Thất Tinh: "..."

Diệp Oản Oản: "..." 

Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng nói gì, ánh mắt Bắc Đẩu liếc một cái, chỉ thấy bên chân, một gã tráng hán cầm mảnh chai thủy tinh trong tay, đang chậm rãi đứng dậy.

Còn không đợi gã ta đứng dậy, Bắc Đẩu đi lên tung một cước, đá thẳng vào mặt hắn, khiến hắn bay thẳng về sau 3-4 mét.

"Nằm yên cho ta! Ta cho ngươi đứng dậy rồi hay sao?" Bắc Đẩu hơi có chút bất mãn nhìn gã tráng hán vừa mới bị mình đá bay.

"Ồ, ngươi rất có cá tính đó nha, còn không nhìn ta?" Thấy tráng hán quần áo đen kia im lặng, Bắc Đẩu trong nháy mắt bừng bừng lửa giận.

Còn không đợi Bắc Đẩu kịp có động tác gì, Cung Húc đã đi lên cản Bắc Đẩu lại, nói: "Hắn ngất xỉu rồi, làm sao đáp lại được, thôi tha cho hắn đi."

Bắc Đẩu gật đầu một cái: "Được, ca ca đây nể mặt đệ."

Rất nhanh, Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Diệp ca, đập xong rồi, còn muốn tiếp tục đập không?"

Lúc này, đám người Diêu Giai Văn sắc mặt trắng bệch, một số nhân viên của đoàn làm phim chỉ dám tránh ở một bên, không dám thở mạnh.

Hai người trẻ tuổi Diệp Bạch mang tới kia, quả thật là quá kinh khủng!