Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com
---
Diệp Oản Oản đầu tiên là đưa tay ra, chậm rãi cởi từng cúc áo của Tư Dạ Hàn, da thịt trần trụi của nam nhân dần dần lộ ra…
Một bên cố ý không nhìn, nhưng một bên lại không nhịn được len lén liếc...
Thật là ngon trai mà!
Nàng làm sao lại có cảm giác hai ngày nay Tư Dạ Hàn đều đang cố ý câu dẫn nàng? Đánh giá quá cao năng lực tự kiềm chế của nàng hay sao?
Cuối cùng, nàng rốt cuộc lấy nghị lực cứng như sắt thép giúp Tư Dạ Hàn thay xong quần áo.
Sau khi thay xong mới đột nhiên nghĩ đến...
Ho khan, Tư Dạ Hàn sẽ không phải là bởi vì lúc trước nàng giúp Đường Đường mặc quần áo, cho nên mới có yêu cầu như vậy đấy chứ!?
Diệp Oản Oản không nói gì, buồn cười đồng thời trong lòng bỗng mềm đi nhiều.
Người đàn ông này, càng tiếp xúc càng phát hiện ra, bên trong nội tâm hoàn toàn bất đồng với vẻ lạnh lùng tàn bạo bên ngoài…
...
Rất nhanh đã tới buổi lễ đính hôn.
Cố Gia Diệp gia đông như trẩy hội, dừng đầy xe sang trọng, tân khách ăn mặc đắt tiền nối liền không dứt.
Diệp Oản Oản cùng Diệp Mộ Phàm còn có cha mẹ cùng nhau xuống xe, nhìn hình ảnh trước mắt, thần sắc có chút hoảng hốt.
Lần trước cả nhà bọn họ tới nơi này, vẫn là thọ yến của ông nội.
Người đón khách nhìn thấy người một nhà Diệp Oản Oản, cười cười tiến lên nghênh đón: "Đại thiếu gia, Nhị tiểu thư, mau mời vào!"
Diệp Mộ Phàm thần sắc lạnh lùng, thuận miệng đáp một tiếng, dẫn theo cha mẹ cùng muội muội cất bước đi vào.
Thời điểm tới đây lần trước, bọn họ cũng bởi vì không có thiệp mời mà bị ngăn cản ở ngoài cửa, còn bị Hoàng Minh Khôn dẫn theo bảo vệ sỉ nhục.
Mà bây giờ, khoảng thời gian này hắn thường xuyên đến Cố Gia Diệp gia ăn cơm cùng nhị lão, càng ngày càng thường xuyên ra vào. Những thứ người này thấy gió đảo chiều, nên bề ngoài cũng không dám lạnh nhạt với bọn họ nữa.
"Oản Oản à, cha mẹ biết con khổ sở trong lòng, bất quá chờ lát nữa phải nhất định tỉnh táo hơn một chút, không thể làm bậy, có biết không?" Lương Uyển Quân không yên tâm dặn dò, rất sợ Diệp Oản Oản lại giống như trước đi gây chuyện.
Mặc dù khoảng thời gian này con gái đã thay đổi không ít, nhưng bà lại hiểu quá rõ địa vị của Cố Việt Trạch ở trong lòng con gái mình. Hôm nay lại là một dịp đặc thù như vậy, khó tránh khỏi khiến con gái bị kích thích.
"Vốn cha đã nói với Mộ Phàm, bảo con có thể không cần phải tới, chuyện này..." Diệp Thiệu Đình cũng nhíu chặt chân mày, "Mộ Phàm, con phải chú ý trông nom tốt muội muội của mình, có biết không?"
Diệp Mộ Phàm nghe vậy, khóe miệng hơi co lại, "Biết, biết rồi..."
Nàng mà còn cần hắn phải trông nom à? Mấy tên Cố Việt Trạch và Diệp Y Y cộng lại cũng sợ là không chơi thắng được nàng…
"Ba mẹ, con biết rồi, con sẽ ngoan ngoãn!" Diệp Oản Oản mặt đầy nhu thuận.
Diệp Mộ Phàm: "..."
Khá lắm, lại còn tiếp tục giả bộ...
Hắn cũng không tin là nàng hôm nay sẽ không gây chuyện...
Diệp Mộ Phàm nhỏ giọng ghé vào tai Diệp Oản Oản mở miệng, "Em cố ý muốn tham dự, rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Diệp Oản Oản nhíu mày, "Lời này của anh nói là sao, em có thể làm cái gì chứ? Dĩ nhiên là ngoan ngoãn ăn cưới nha! Em chưa bao giờ gây chuyện à nha!"
Diệp Mộ Phàm: "..." Tin được em mới lạ đó…
Cả nhà Diệp Thiệu Đình đến nhất thời thu hút không ít ánh mắt chăm chú. Những người đang cùng Y Y và Cố Việt Trạch chúc mừng, đều quay về phía bọn họ nhìn từ trên xuống dưới soi mói.
Lúc này, Diệp Y Y kéo cánh tay của Cố Việt Trạch đi tới, "Oản Oản, Mộ Phàm, đại bá, đại bá mẫu, các người đã tới!"
Diệp Mộ Phàm bĩu môi một cái, cười lạnh một tiếng, "Chúc mừng nha, rất xứng đôi!"
Diệp Y Y giống như không nhìn thấy sự giễu cợt nơi đáy mắt của Diệp Mộ Phàm, vừa nói chuyện vừa ôm chặt cánh tay của Cố Việt Trạch hơn nữa, "Cám ơn các người đã tới tham gia lễ đính hôn của tôi!"
Trong tay Cố Việt Trạch đang cầm một cái ly uống rượu, cũng nói tiếng cám ơn, ngay sau đó ánh mắt ung dung thản nhiên mà lưu luyến dừng lại trên người thiếu nữ nhu thuận ở bên người Diệp Mộ Phàm.
Thiếu nữ giống như bông hoa hồng trong sương sớm, đã lâu ngày không gặp, hào quang càng tỏa sáng hơn, dường như lại khiến cho người khác chú ý hơn mấy phần. Đâu còn có bộ dáng quỷ hờn cùng béo ú lúc ban đầu…
Không nghĩ tới, hắn lại cũng có một ngày nhìn lầm...