Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.com
----
"Diệp tiểu thư, xin dừng bước!"
Nơi cửa, Mục Tùy Phong đột nhiên gọi ngược Diệp Oản Oản lại.
Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Mục tiên sinh?"
Mục Tùy Phong do dự một chút, mở miệng hỏi thăm, "Diệp tiểu thư, mạo muội hỏi thêm một câu, cô có biết... Võ Đạo Liên Minh không?"
Khuôn mặt Diệp Oản Oản lộ ra vẻ nghi ngờ, "Võ Đạo Liên Minh? Thật giống như chưa từng nghe nói qua..."
Mục Tùy Phong liếc nhìn biểu tình của Diệp Oản Oản, thấy thần sắc của nàng không giống như là đang nói dối, vì vậy mở miệng nói, "Mới vừa rồi tôi thấy Diệp tiểu thư thân thủ bất phàm, lại có lý giải rất đặc biệt đối với võ đạo, còn tưởng rằng, cô là người trong Võ Đạo Liên Minh..."
"Võ Đạo Liên Minh... Là một dạng tổ chức tương tự như Hiệp Hội Võ Thuật sao?" Diệp Oản Oản tò mò hỏi.
Mục Tùy Phong nghe vậy, lộ ra thần sắc hoài niệm, "Võ Đạo Liên Minh và Hiệp Hội Võ Thuật cũng không thể so sánh với nhau, Diệp tiểu thư, cô từng nghe qua Độc Lập Châu chưa?"
"Độc Lập Châu..." Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, "Chưa từng."
Mục Tùy Phong đề cập tới những thứ này, tất cả nàng đều chưa từng nghe qua. Chẳng qua là, sau khi nghe được mấy từ như "Võ Đạo Liên Minh", "Độc Lập Châu", trong lòng không hiểu vì sao lại có cảm giác rất kỳ quái.
"Độc Lập Châu là địa phương nào?" Diệp Oản Oản tò mò mở miệng hỏi thăm.
Mục Tùy Phong nhìn vào hư không xa xa, lộ ra thần sắc khát khao, chậm rãi mở miệng nói, "Mấy trăm năm trước, tại thời kỳ đỉnh cao của văn minh võ đạo Hoa quốc, lúc ấy có câu nói: ‘Nghèo học văn, giàu học võ’.
Khi đó, cơ hồ tất cả hào phú quý tộc đều rất thượng võ, hứng thú ra trận lập công. Rất nhiều thế gia đại tộc đều cất kỹ trong nhà không ít kỹ xảo võ học vô cùng sát phạt.
Bất quá, theo lịch sử biến đổi, các thế gia đại tộc dần dần cách xa binh sự, những thứ võ học sát phạt chân chính của Hoa quốc cũng dần dần bị thất truyền đi.
Những bí quyết võ học tương tự như Tôn gia của Tôn Lạp Trọng còn sót lại, đều là phiên bản đơn giản hóa từ trăm năm trước truyền lại mà thôi..."
Mục Tùy Phong dừng một chút, sau đó tiếp tục mở miệng nói, "Nhưng hiện giờ có một chỗ, vẫn như cũ có rất nhiều gia tộc lánh đời cùng cao thủ võ đạo chân chính còn tồn tại."
Diệp Oản Oản liền vội vàng hỏi, "Chính là Độc Lập Châu mà Mục tiên sinh ngài mới vừa nói tới sao?"
Mục Tùy Phong gật đầu một cái, mở miệng nói, "Không sai."
"Độc Lập Châu ở thành phố nào? Tại sao cho tới bây giờ tôi vẫn chưa từng nghe nói qua?" Diệp Oản Oản mơ hồ hỏi.
Mục Tùy Phong trả lời: "Độc Lập Châu, tiếp giáp với Châu Tefla, nằm ở Bắc Âu, nó không phải là một thành phố, mà là rất nhiều thành phố tạo thành một châu lớn. Nó không phải là một phần của bất kỳ một nước nào trong 5 nước Bắc Âu, cũng không thuộc về bất kỳ quốc gia hay vùng lãnh thổ nào trên thế giới, mà là một khu vực tồn tại độc lập, cho nên mới được gọi là Độc Lập Châu.
Trước thời kỳ Trung Cổ, Độc Lập Châu chỉ là một khu vực hoang phế, mãi tới sau này một vị cao thủ võ đạo Hoa quốc đem theo bí kíp võ công đỉnh cấp truyền thừa, hơn nữa còn phát huy, thế lực Độc Lập Châu mới càng ngày càng vững mạnh.
Mặc dù Độc Lập Châu hiện tại cũng đã xuống dốc không ít, nhưng sau lưng các gia tộc lánh đời vẫn như cũ nắm giữ thế lực vô cùng to lớn."
Mục Tùy Phong tiếp tục mở miệng, "Độc Lập Châu cực kỳ sùng bái đối với võ đạo, mặc dù nằm ở Bắc Âu, nhưng nơi đó mới là địa phương phồn thịnh nhất của văn minh võ đạo Hoa quốc, tụ tập rất nhiều cao thủ đến từ các nơi trên thế giới.
Những người tương tự như Lang Vương Senny, Tôn Lạp Trọng, đến Độc Lập Châu, có thể gặp đầy đường."
Diệp Oản Oản nghe vậy mặt đầy vẻ ngạc nhiên, thần sắc đầy hưng phấn mở miệng nói, "Thật có loại địa phương như vậy sao?"
Thấy Diệp Oản Oản cảm thấy hứng thú như vậy, Mục Tùy Phong cười cười nói, "Đúng là có tồn tại, chỉ bất quá có rất ít người biết được mà thôi. Trụ sở chính của Võ Đạo Liên Minh, cũng ở tại Độc Lập Châu."