Hắc Báo quay lại, tầm mắt duy chuyển đến cái hộp đang nằm lăn lốc trên bàn anh trợn tròn mắt.
- " Ai đó hãy nói cho tôi biết là tôi đang nhìn nhầm phải không? "
Hắc Báo lấy tốc độ nhanh nhất chạy lại cái bàn, tay run run cầm cái hộp, anh cúi mặt lặng im.
Một lúc sau trong phòng liền vọng ra một tiếng gần thét chửi rủa.
" Cách tốt nhất ngươi đừng để ông nội ngươi biết mi là ai, ta mà gặp được ngươi thì ta sẽ biến người thành apollo thế kỷ 21"
Bên ngã rẽ Lăng Tử Thần phì cười.
- Xem ra cậu ta vẩn ổn!
Anh xoay người nhìn đám đàn em phía sau.
- Hạo Thiên cậu gọi Bắc Thần Hy lên công ty gặp tôi. Còn lại theo tôi đến công ty.
Nói xong liền rời đi...Trong hoa viên, Tiểu Ngưu ngồi dưới gốc cây táo bất động, cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ rồi lại lắc lắc.
- Không đúng a...không đúng a.. ruốt cuộc là viên đá đó ở đâu ra và tại sao cô lại có được nó?
Càng nghĩ càng buồn bực Tiểu Ngưu đứng dậy đi lòng vòng trong hoa viên, thấy cục đá nhỏ dưới chân liền sẵn tiện đá đi, cục đã văng về phía trước liền một tiếng.
- "Bõm"...
Như bắt được vàng mắt Tiểu Ngưu sáng rỡ nhảy nhót về phía trước mà quên luôn cả chuyện viên đá. Chạy tới nơi nhìn phong cảnh trước mắt cô cười khanh khách.
- A...là một cái ao nha...!^^
Trước mặt Tiểu Ngưu là một hồ cá được xây theo phong cách Trung Tây, giữa hồ có vài bông sen đang nở, còn có cả cá bơi.
Tiểu Ngưu lại gần ngồi bên mép hồ bàn tay thò vào trong hồ vẫy vẫy nước, cá trong hồ lập tức bơi tán loạn. Tiểu Ngưu chớp chớp mắt.
- Cá ơi, cá ơi...
Cô lấy cánh tay ra khỏi hồ, cười híp mắt khi thấy hai con cá Koi bơi lại gần.
- Cá bự a.
Tiểu Ngưu nhảy nhót xung quanh hồ cá. Một chặp sau Tiểu Ngưu chạy đi nhặt cành cây đầu ngọn cây khá nhọn, cô bẻn lẻn nhảy vào hồ cá chớp thời cơ con cá lại gần Tiểu Ngưu chuẩn bị đâm cành cây xuống...
- Tiểu Ngu Ngốc dừng lại.
Tiếng quát của anh bất thình lình vang lên làm cô giật mình. Cô quay lại nhìn anh từ từ đi tới gần mình.
- Tiểu Thần Thần a.. Tiểu Ngưu bắt cá ăn nha ?.
Lăng Tử Thần không nói chỉ liếc nhìn hai con cá đang chạy tán loạn kia một cái liền dời tầm mắt nhìn cô chằm chằm. Tiểu Ngưu nuốt nước miếng cái ực?...
- Tiểu Thần Thần a...Tiểu Ngưu bắt cá cho Tiểu Thần Thần ăn a!
Nói xong liền quay người ý định nhảy vào lại trong hồ, Lăng Tử Thần mặt đen thui dùng một tay xách cô xoay người rời đi hoa viên.
Trên đường đi Tiểu Ngưu không ngừng vùng vẫy đòi xuống.Nhìn hồ cá càng ngày càbg xa cô chớp mắt hỏi.
- Tiểu Thần Thần không ăn cá sao?
Lăng Tử Thần liếc mắt một cái nhìn cô.
- Không phải.
Cô gãi gãi đầu:
Vậy tại sao không cho bắt cá?
Thấy anh không trả lời cô lại nói típ.
- Là tại Ngưu bắt một con sao? Thế Ngưu bắt hai con nhé...!
Lăng Tử Thần mặt đen thui bước chân càng lúc càng tăng tốc ý định đem con mèo nhỏ này tránh xa cái hồ cá ra.
Vừa đi vừa suy nghĩ Lăng Tử Thần không khỏi buồn cười.
- "Nếu anh không đi tìm cái tiểu ngu ngốc này, không phải đến kịp lúc thì có phải bây giờ cô đang ngồi nướng cá không ".
Mặc kệ cho cô vùng vẫy, anh xách vô tới gần chiếc lamborghini màu đen đậu trước nhà. Mở cửa vào trong xe anh đặt cô ngồi xuống bên cạnh mình rồi ra lệnh cho tài xế lái xe đi.
- Đi đến công ty.
Ngồi bên cạnh Tiểu Ngưu đang vùng vẫy liền đừng lại động tác.
- " Công ty sao?"
Tiểu Ngưu chớp chớp mắt nhìn anh hỏi nhỏ.
- Tiểu Thần Thần cũng có công ty sao?
Lăng Tử Thần cười khổ.
- Umk..một cái công ty thật to.
Trả lời xong anh nhìn cô một cái mỉm cười rồi quay người nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên cạnh Tiểu Ngưu gãi đầu, vài phút sau như nhớ ra gì đó cô nhổm người lại gần Lăng Tử Thần. Bên này Lăng Tử Thần đang nhìn phong cảnh bên ngoài lại cảm nhận được có một hơi thở ấm nóng bên tai, anh quay người lại liền giật thót.
- "Thiên a, đừng dọa anh như thế chứ "
Tiểu Ngưu cũng bị dọa ngây người, cô mở lớn hai mắt nhìn khuôn mặt anh đang gần kề mình. Lăng Tử Thần lấy tay để lên miệng mình quay mặt đi chổ khác.
- Khụ khụ...
Tiểu Ngưu hồi thần, liếc mắt lại nhìn thấy khuôn mặt trắng noãn của anh nổi lên một tầng ửng đỏ, cô không khỏi suy nghĩ.
- " Thỏ a, là thỏ a..."
Cô lại nhíu mày.
- " Nếu cô nhớ không lầm thì trong phim hoạt hình thỏ cũng có má đỏ nha, mà người ta yếu thích sẽ ôm hôn một cái "
Suy nghĩ xong cô gật gù tỏ vẻ đúng rồi. Bên cạnh Lăng Tử Thần nhìn hành động kì lạ của cô k khỏi tò mò, đang định mở miệng hỏi thì lại thấy Tiểu Ngưu lao về phí mình. Anh cứng đờ..
- Chụt...Tiêu Ngưu hôn lên môi anh một cái. Cô cười hì hì.
- Thật là đáng yêu a.
Mặt Lăng Tử Thần liền từ đỏ chuyển sang đen xì.
- " Sao, đáng yêu? Ông trùm như anh từ khi nào lại trở thành một vật bé bỏng đáng yêu thế, còn nửa anh là bị cô cưỡng hôn a"
Anh trừng mắt nhìn cô, cô lại chớp chớp mắt nhìn anh. Một lúc sau anh thở dài đầu hàng, lấy tay giay giay trán.
- " Thôi, cứ xem như Tiểu Ngưu Ngốc này là ngoại lệ đi "
Anh thả tay xuống, quay sang hỏi cô.
- Tiểu Ngu Ngốc lại gần anh là để hôn anh sao?
Tiểu Ngưu suy nghĩ liền lắc đầu.
- Không có.