Tư Giai mở to mắt nhìn Bạch Duệ Thần, khuôn mặt của cô ta lúc này thật sự đang rất khó coi. Hai bàn tay của cô ta nắm chặt thành nắm đấm, nhưng cô ta vẫn không thể làm gì được cả.
"Bạch Duệ Thần, anh nói như vậy là sao chứ? Anh thật sự không tin tưởng việc cha em có thể giúp đỡ anh hay sao? Mà còn nữa, sao anh có thể nói gia đình em gây thêm phiền phức cho anh chứ? Bạch Duệ Thần, anh đang coi thường nhà họ Tư đúng hay không?"
Bạch Duệ Thần nói như vậy chẳng khác nào như đang coi thường nhà họ Tư cả. Mà coi thường nhà họ Tư cũng chính là coi thường Tư Giai cô ta. Vì vậy, cô ta cảm thấy cực kỳ khó chịu, cô ta đang bị chính người chồng của mình khinh thường.
Đúng!
Tuy nhà họ Tư vẫn chưa sánh bằng nhà họ Bạch, nhưng ở trong giới kinh doanh, nhà họ Tư cũng được coi là có danh tiếng, có địa vị vững chắc. Tư Giai không tin rằng ông nội của Bạch Duệ Thần, Bạch lão gia không chịu nể mặt người nhà họ Tư. Dù sao hai nhà Bạch Tư cũng đã kết thông gia rồi, không thể nào không nể mặt cho được.
Chính vì thế, Tư Giai mới tin chắc rằng cha của cô ta có thể giúp đỡ được cho Bạch Duệ Thần dành lại chức vụ tổng giám đốc ở trong tay của Bạch Hạo Vân kia. Không chỉ có cha, mà còn mẹ của cô ta nữa. Tuy bà ta là phụ nữ nhưng cũng có quan hệ không ít đấy, muốn ra tay thu mua cổ phiếu cũng chẳng có việc gì khó cả.
Tuy trong lòng của Tư Giai vẫn không cam tâm với việc Bạch Duệ Thần bỏ mặc cô ta ở nhà một mình mà ra ngoài tìm người phụ nữ khác, nhưng cho dù không cam tâm đi nữa cô ta vẫn phải giữ im lặng. Trước tiên, cô ta phải làm Bạch Duệ Thần nguôi giận đã.
Tư Giai không thể để cuộc hôn nhân này tan vỡ như vậy, thế nên cô ta phải tìm mọi cách xoay chuyển Bạch Duệ Thần.
"Tư Giai, rốt cuộc là cô ngu ngốc không hiểu hay là cô cố tình không hiểu vậy?"
Ánh mắt của Bạch Duệ Thần khinh bỉ nhìn chằm chằm lên người của Tư Giai, khoé môi của Bạch Duệ Thần hơi cong lên thành một đường. Bạch Duệ Thần lộ rõ vẻ giễu cợt, khiến cho Tư Giai càng thêm bực bội.
Bạch Duệ Thần cũng không hiểu, người phụ nữ này rốt cuộc là giả ngốc không hiểu hay là cô ta giả vờ không hiểu vậy? Bạch Duệ Thần hắn đã nói đến khản cả cổ họng rồi, chẳng lẽ cô ta không biết động não mà hiểu hay sao chứ?
Nếu cô ta thật sự không hiểu, vậy thì đầu óc của người phụ nữ này làm bằng gì vậy? Chẳng lẽ đầu óc của Tư Giai làm bằng bã đậu thật hay sao? Nếu mà là như vậy thật, vậy Bạch Duệ Thần hắn đã lấy phải một kẻ ngốc về làm vợ hay sao chứ?
Bạch Duệ Thần cho rằng người phụ nữ này phải thông minh lắm. Dù sao cô ta cũng chính là đại tiểu thư nhà họ Tư được nuôi học đàng hoàng, được dạy bảo một cách cẩn thận, lẽ ra những thứ này cô ta phải hiểu rõ mới phải chứ? Tại sao cô ta lại chẳng chịu động não một chút như vậy?
Cô ta được ăn học đàng hoàng, sống trong sung sướng từ nhỏ, vậy mà những lời nói của Bạch Duệ Thần cô ta vẫn mãi không chịu hiểu ra. Bạch Duệ Thần thật sự cảm thấy cạn lời với người phụ nữ này rồi đấy!
Tư Giai thậm chí còn chẳng bằng Tư Mộc nữa kìa. Tư Mộc cho dù không được học hành đầy đủ như Tư Giai nhưng Tư Mộc vẫn có thể hiểu rõ những ẩn ý trong lời nói của Bạch Duệ Thần hắn. Vậy mà Tư Giai lại chẳng rõ.
Cô ta thậm chí còn ngu ngốc hơn người không được ăn học như Tư Mộc. Không cần phải so sánh với Tư Mộc, thậm chí là một người bình thường cũng có thể hiểu ra những lời mà Bạch Duệ Thần hắn muốn nói là gì chứ không phải là em gái của Tư Giai, Tư Mộc. Đầu óc của cô ta còn chẳng thông minh được như người bình thường, huống chi là một người thông minh như em gái của cô ta, Tư Mộc chứ.
Tuy Tư Giai được cha mẹ cho đi học những trường top đầu trên cả nước, nhưng cô ta vẫn chẳng thể nào thông minh lên được một chút nào cả. Thậm chí trí thông minh của cô ta còn thụt lùi đi nữa kìa. Vậy mà cô ta vẫn có thể tốt nghiệp bằng loại giỏi nó mới hay chứ.
Điều này cũng dễ hiểu thôi!
Dù sao cha mẹ của Tư Giai cũng là người có tiền mà, bọn họ muốn làm cái gì giúp cho cô ta mà chẳng được cơ chứ? Tư gia tuy chưa bằng được nhà họ Bạch nhưng cũng rất có tiếng ở trên thương trường, cũng được mọi người kính trọng.
Hơn nữa, thân phận của mẹ cô ta, Tư phu nhân cũng chẳng tầm thường một chút nào cả. Ai ai cũng phải e dè sợ hãi, nể phục bà ta những ba phần. Bởi vì thế lực của người được gọi là Tư phu nhân này thật sự là lớn, phải gọi là rất lớn. Tuy chưa bằng được với nhà họ Bạch nhưng cũng phải bằng một nửa đấy. Bà ta muốn ra tay làm gì mà chả được.
Cha mẹ của Tư Giai biết năng lực của con gái mình là không ổn, chính vì thế, bọn họ mới bỏ tiền ra, mua chuộc giảng viên cùng hiệu trưởng của trường, để cho Tư Giai có thể thuận lợi đạt được tấm bằng giỏi ở trong trường.
Cho dù là hiệu trưởng trong trường có trong sạch đến như thế nào đi chăng nữa, cho dù bọn họ có không chấp nhận lời đề nghị của nhà họ Tư, chắc chắn bọn họ sẽ mất đi việc. Có vài người đã mất đi công việc hiện tại của mình.
Vì thế, bọn họ đành phải mắt nhắm mắt mở chấp nhận để cho Tư Giai qua môn, bọn họ chẳng một ai dám chống lại thế lực của nhà họ Tư cả. Bọn họ cũng chỉ là một người đi làm bình thường, làm thế nào mà có thể đấu lại được cơ chứ.
Nhà họ Tư rất coi trọng mặt mũi, bọn họ sợ rằng đứa con gái cưng của mình sẽ bị người ta nói ra nói vào. Dù sao Tư Giai cũng là đứa con gái cưng của bọn họ, làm sao bọn họ có thể để đứa con gái của mình chịu đựng lời ra tiếng vào như vậy chứ.
Cha mẹ của cô ta giữ mặt mũi như vậy, chính vì thế Tư Giai mới giữ mặt mũi như vậy. Mà người ta cho rằng cô ta thông minh như vậy thôi, nhưng thực chất cô ta chẳng hề thông minh một chút nào cả.
Cô ta có tốt nghiệp đại học bằng loại giỏi thôi, nhưng thực chất đầu óc của cô ta chẳng có một chút gì mình đã học được trong suốt những năm đại học suốt những năm qua. Cô ta thực chất đi học chỉ là đi chơi mà thôi, chứ cô ta làm gì tập trung vào việc học cơ chứ?
Ngày nào đi học, cô ta cũng mải mê cùng đám bạn ai nấy đều là con nhà giàu tụ tập ăn uống, đi bar, đi KTV, rồi đi khắp mọi nơi mà chẳng chịu để tâm vào việc học một chút nào cả. Chính vì thế, cô ta mang danh đi học nhưng lại chẳng học được một cái gì vào đầu cả, thậm chí là càng ngày càng ngu dốt đi.
Trong khi đó, em gái ruột của Tư Giai chính là Tư Mộc, cô khao khát được di học nhưng lại không hề có cơ hội. Tư Mộc tự học là chủ yếu mà thôi. Tư Mộc chăm chỉ là như vậy, mà chị gái của cô là Tư Giai trong khi được đi học mà lại chẳng hề để tâm đến việc học một chút nào cả. Nếu Tư Giai không thích học, vậy tại sao cô ta lại không nhường lại cho Tư Mộc, một người cực kỳ muốn đi học cơ chứ lị?
Nhưng lý nào Tư Giai lại làm như vậy cơ chứ?
Cô ta cho dù có không cần thứ gì nhưng cô ta cũng không muốn đem nó trao cho một người khác. Mà người đó đặc biệt là Tư Mộc, em gái của cô ta. Cô ta ghét Tư Mộc như vậy mà. Ghét đến nỗi thậm chí hễ nhìn thấy Tư Mộc là Tư Giai lại muốn ra tay giết chết đứa em này của mình. Bởi vì cô ta luôn muốn bản thân mình là nhất mà, không một ai có thể dành lấy mọi thứ ở trong tay của cô ta.
Tư Giai ngạc nhiên, hai mắt của cô ta trợn to nhìn chằm chằm Bạch Duệ Thần. Sắc mặt của Tư Giai đã khó coi nay lại càng khó coi hơn nữa.
"Bạch Duệ Thần, anh nói vậy là có ý gì? Anh mau nói rõ ra cho em!"
Bạch Duệ Thần nói như vậy chẳng khác nào bảo cô ta ngu ngốc, không chịu động não một chút nào cả. Chẳng khác gì những kẻ ngu si ngoài kia cả. Dù Bạch Duệ Thần có là chồng của cô ta đi chăng nữa nhưng cô ta tuyệt đối không chấp nhận việc Bạch Duệ Thần mắng cô ta là đồ ngu, như thế chẳng khác gì đang sỉ nhục cô ta cả.
Tư Giai nghe những lời nịnh nọt, ngon ngọt đã quen rồi, làm sao có thể chịu được những lời khó nghe như vậy chứ. Hơn nữa, những lời đó lại phát ra từ chính miệng của chồng cô ta, Bạch Duệ Thần.
Mà Bạch Duệ Thần đâu có nói sai gì đâu. Cô ta ngu ngốc là thật mà. Chỉ là bản thân của cô ta luôn phủ nhận điều đó mà thôi. Chứ những lời nói của Bạch Duệ Thần hoàn toàn chẳng sai một chữ nào cả.
"Tôi có ý gì, cô tự hiểu. Tôi không muốn nói nhiều với cô đâu!"
Bạch Duệ Thần lườm Tư Giai một phát, giọng nói vẫn lạnh tanh, không mang theo một chút cảm xúc gì cả.
Bạch Duệ Thần hắn đã cưới phải người gì thế này. Tưởng đâu cô ta thông minh lắm, ai ngờ lại còn ngu hơn cả những người bình thường nữa. Bộ não của cô ta để đấy để trưng bày hay sao mà cô ta chẳng bai giờ dùng vậy?
Chính vì não của người phụ nữ này không hoạt động thế nên cô ta mới gây ra bao nhiêu là phiền phức cho Bạch Duệ Thần hắn như vậy đây. Cô ta nếu như có não thì Bạch Duệ Thần hắn cũng không phải đau đầu như vậy.
Nói mãi mà người phụ nữ này không chịu hiểu, Bạch Duệ Thần hắn đã phải nhắc đi nhắc lại mấy lần mà cô ta vẫn chưa hiểu ra. Đúng là khiến cho Bạch Duệ Thần hắn tức chết mà! Bạch Duệ Thần đột nhiên cảm thấy nghi ngờ, tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi kia của Tư Giai có phải là thật hay không đây.
"Bạch Duệ Thần, em đã không nhắc đến việc anh ra ngoài tìm người phụ nữ khác thì thôi đi. Tại sao anh lại có thể nói những lời như vậy với em chứ?"