Cao Trạch Vũ cùng Nghiêm Thư Hàm chuẩn bị tốt hành lý liền hướng sân bay đi tới, đến nỗi Thần Thần tạm thời phải nhờ bà nội chăm sóc một chút. Cô đối với tuần trăng mật này thật lòng rất mong chờ.
Thần Thần tội nghiệp nhìn ba mẹ cao hứng phấn chấn, lòng thật buồn đi! Liền như vậy vứt bỏ cậu, đương nhiên, sau khi Nghiêm Thư Hàm và Cao Trạch Vũ bọn họ rời đi, Thần Thần lập tức bắt đầu khóc thút thít.
Nghiêm Thư Hàm thật thích biển, cảm giác không gian rộng lớn làm cô thực thích. Hơn nữa Maldives bất đồng với các địa địa điểm khác, Nghiêm Thư Hàm đi ở trên bờ cát, màu trắng của hạt cát lướt qua mỗi một đầu ngón tay cô.
Cao Trạch Vũ ôm eo Nghiêm Thư Hàm, bước chậm ở trên bờ cát, nhìn trong mắt đối phương thật lâu, đây là cảm giác yêu đi.
Nghiêm Thư Hàm cũng không nhàn rỗi, cảnh đẹp tốt như vậy, nào không chụp ảnh. Giây tiếp theo, Cao Trạch Vũ liền tiếp nhận công việc của một nhiếp ảnh.
May Nghiêm Thư Hàm xuất thân là người mẫu, chỉ cần tùy tiện chọn một cái phong cảnh, tạo một cái dáng cũng đã đẹp rồi, hơn nữa mặc đồ bơi khiến đàn ông xung quanh không khỏi liếc nhìn vài lần.
Cao Trạch Vũ thật nhanh làm mặt lạnh, người phụ nữ của mình làm sao có thể để người đàn ông khác nhìn.Ôm Nghiêm Thư Hàm chụp ảnh, tuyên bố chủ quyền.
Nghiêm Thư Hàm nhìn hành vi ấu trĩ của anh, yên lặng mà cười, nói người đàn ông cô yêu trước mặt nhất định rất giống một tiểu hài tử, lời này một chút sai đều không có.
Qua mấy ngày, Nghiêm Thư Hàm đi hết toàn bộ Maldives, hưởng thụ vô số đồ ăn ngon, biến thành một người tham ăn, đến bất cứ nơi nào đều không thể buông tha ăn. Vốn dĩ hành trình sắp xếp còn mấy ngày nhưng bởi vì Nghiêm Thư Hàm thật sự là quá nhớ con trai, bất đắc dĩ chỉ có thể về sớm một chút.
Sau khi về nước, Nghiêm Thư Hàm liền nhận được lời mời tới tham gia cuộc thi người mẫu, lần này trực tiếp đi nước ngoài, thành công cô liền có thể thành siêu mẫu. Nghiêm Thư Hàm rất kích động, đây chính mơ ước của mình, đây là cơ hội tuyệt vời, Nhưng tham gia thi đấu cần có một ít ảnh chụp. Nghiêm Thư Hàm quyết định dùng ảnh chụp của Cao Trạch Vũ từng chụp cho cô, thuận tiện khỏi cần lo lắng.
Kế tiếp chính là thời gian chờ đợi dày vò nhất, ba ngày sau, Nghiêm Thư Hàm thuận lợi thông qua, chỉ cần đến vòng trình diễn, cô liền có cơ hội trở thành siêu mẫu. Cao Trạch Vũ thật chiều cô, chỉ cần cô vui vẻ, cái gì cũng đều có thể. Nghiêm Thư Hàm thực cảm ơn Cao Trạch Vũ, còn có bà nội cùng mẹ cô!
Một tuần sau, đến Nghiêm Thư Hàm lên sân khấu tổng duyệt, nhìn sân khấu đã lâu không bước lên, cô cảm động đến rơi nước mắt, đây là nước mắt hạnh phúc…Cuối cùng cũng đến thời gian thi đấu, Nghiêm Thư Hàm nhìn dưới khán đài có người nhà cùng bạn bè, trong lòng như được an ủi, đây là chính mình ước mơ của cô bấy lâu nay, hiện tại cũng chỉ có một bước nữa thôi.
Đến giờ, cô mặc trang phục do chính cô thiết kế, Nghiêm Thư Hàm làm thân váy kiểu dáng sườn xám, đuôi váy quết dài xuống đất, hoa văn tinh tế trên màu vải trắng khiến cô một thân tỏa sáng. Không có gì bất ngờ xảy ra, Nghiêm Thư Hàm dành quán quân, cùng thương hiệu tài trợ kí kết hợp đồng. Nghiêm Thư Hàm khóc, nhìn chính mình nhận cup trên tay. Đây là một phần cảm động
Dưới khán đài, Cao Trạch Vũ giơ lên một bông hoa hồng màu tím, bên cạnh còn có con trai của hai người, Thần thần mình mẹ cậu xinh đẹp như vậy, si ngốc mà cười. Đột nhiên cậu lưu lại trên má Nghiêm Thư Hàm một nụ hôn, Nghiêm Thư Hàm không nghĩ tới con trai mình sẽ hành động như vậy, rất nhanh hôn lại con trai một cái.
Cao Trạch Vũ cũng không cam lòng yếu thế, “Còn có nơi này! Em như thế nào đã quên?”
Nghiêm Thư Hàm ôm cổ Cao Trạch Vũ, ấn đôi môi mình xuống, “Cảm ơn anh!”
5 năm sau, Nghiêm Thư Hàm đã trở thành siêu mẫu chân chính, nhưng cô tại thời điểm sự nghiệp đạt đỉnh cao lại lự chọn giải nghệ bởi vì cô đã hoàn thành giấc mơ, hiện tại cô chỉ nghĩ làm bạn cùng chồng và con trai cô. Cô thật vui mừng, quan hệ cùng người nhà ngày càng hòa hợp, không hề giống lúc trước, hiện tại cái gì cũng tốt, hết thảy đều hóa giải.
Hôm nay, Cao Trạch Vũ cùng Nghiêm Thư Hàm mang theo con trai đi dạo trên một con đường nhỏ. Hai người nhìn nhau cười “Cảm ơn vì khiến em gặp được anh!”
“Anh cũng vậy.”