Buổi tối.
Tại nhà họ Lệ
“Tại sao lại hủy bỏ quy định đầu tiên cấm tình yêu văn phòng?”
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, không biết tại sao cô cứ cảm thấy Lệ Cảnh Diễn hủy bỏ quy định này có vẻ không có ý tốt.
“Mục đích của tôi rất đơn thuần mà, để được công khai yêu đương.” Lệ Cảnh Diễn cười và trả lời cô.
Vì công khai yêu đương, mục đích của anh rất đơn thuần……
Cả người Thi Hạ ngơ ngác.
Lệ Cảnh Diễn tiếp tục nói, “Như vậy cho dù chúng ta ở bên nhau thì em cũng không cần phải rời khỏi tập đoàn Lệ Thị.”
“Nhưng chúng ta vốn là vợ chồng rồi mà?”
“Đúng vậy, làm khổ bà xã còn nhớ mình là phụ nữ đã có chồng rồi!”
Lệ Cảnh Diễn thở dài nặng nhọc, bộ dạng oan ức.
Thi Hạ dở khóc dở cười vì biểu cảm muôn màu trên mặt anh.
Lệ Cảnh Diễn còn nói thêm, “Đến hôm Lễ Tình Nhân tan làm sớm nhé, tôi còn sắp xếp một sự kiện.”
Tuy nhiên Thi Hạ chỉ nhìn di động trên tay mình, cũng không trả lời.
Lệ Cảnh Diễn nhịn không được thấy hơi buồn bực.
“Tôi đang nói chuyện với em đấy, em nhìn tôi này, có được không?”
“Tôi đang nhìn lịch xem ngày Lễ Tình Nhân là ngày nào.”
“Ngày mai!”
Lệ Cảnh Diễn chỉ có thể tự buồn bực trong lòng, gặp được một người vợ cẩu thả như vậy, anh thật sự không biết là phúc hay là họa!
……
Ngày hôm sau.
Trong văn phòng của Lệ Cảnh Diễn.
“Đây tài liệu cậu cần, phần quan trọng tôi đã ghi chú rồi .”
Hạ Kiêu vừa nói vừa đưa tư liệu vào tay Lệ Cảnh Diễn.
“Cậu làm việc thì tôi yên tâm rồi.”
Bình thường, khi công việc đã hoàn thành, Hạ Kiêu liền rời đi ngay lập tức, mặc dù có chuyện muốn nói với Lệ Cảnh Diễn, cũng sẽ không chọn văn phòng làm nơi trò chuyện.
Tuy nhiên, hôm nay anh ta ở lại trong văn phòng Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn mở miệng hỏi, “Còn có chuyện gì khác?”
“Hỏi cậu một chuyện.”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, tỏ vẻ có vấn đề gì anh biết sẽ trả lời.
“Cậu nói cho tôi biết em họ của cậu, tên là Thi Hạ ấy, cô ấy có bạn trai chưa?”
Hạ Kiêu vừa nói xong, Lý Thao đang đứng cạnh lập tức nhận ra sắc mặt chủ tịch thay đổi luôn.
Nào ngờ, Hạ Kiêu vẫn không sợ chết mà tiếp tục nói, “Nếu không có, tôi muốn theo đuổi cô ấy, cậu cảm thấy khả năng thành công là bao nhiêu?”
Trên mặt Lý Thao mồ hôi sắp đọng lại thành từng giọt rồi, lát nữa không biết hai vị này có đánh nhau không đây……
Cũng may là chuyện anh ta lo lắng không xảy ra.
“Tôi thấy khả năng thành công bằng 0.”
Lệ Cảnh Diễn mở miệng trả lời lạnh nhạt, giống như đang nói một chuyện không liên quan tới mình.
“Cậu cũng quá coi thường tôi rồi.”
Hạ Kiêu rất không hài lòng với kết quả Lệ Cảnh Diễn nói ra, là sô 0 thôi sao?
Chẳng lẽ anh ta kém cỏi đến thế sao!
“Cậu có thể thử xem.”
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, tuy nhiên, Hạ Kiêu lại cảm thấy, nụ cười trên môi Lệ Cảnh Diễn giống như đang trêu ngươi mình vậy.
Tại sao anh ta lại cảm thấy như kiểu là mình đắc tội với Lệ Cảnh Diễn vậy chứ, nhưng mà rõ ràng anh ta cũng không làm gì cả mà a!
Sau khi về tới văn phòng, Hạ Kiêu liền gửi tin nhắn cho Thi Hạ.
“Thi Hạ, 6 giờ cô tan làm thì tối nay có bận gì không?”
Tối hôm nay……
Thi Hạ lập tức nhớ lại lời Lệ Cảnh Diễn nói với mình vào ngày hôm quai.
“Xin lỗi, tối nay tôi có việc bận rồi.”
Nhìn thấy câu trả lời đơn giản của Thi Hạ, trái tim Hạ Kiêu giống như rơi xuống vực sâu.