Nhà họ Lệ.
Hôm nay là ngày nghỉ, cả Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn đều ở nhà, không ai ra ngoài.
Thi Hạ ở trong phòng xem lại những kiến thức liên quan đến vẫn đề tiêu thụ bán hàng, Lệ Cảnh Diễn thì xem báo cáo tài chính của công ty.
Hai người họ đều không làm phiền nhau nhưng có một sự hòa hợp không thể nói thành lời.
Dười tầng.
Lệ Cảnh Diễn vừa vào phòng bếp rót cốc nước thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh DIễn!"
Nghe được giọng nói quen thuộc, anh đi ra mở cửa.
"Sao anh lại đến đây?"
Lệ Cảnh Diễn hơi ngạc nhiên khi thấy Hạ Kiêu đứng bên ngoài.
Công việc bình thường của Hạ Kiêu khá bận rộn, quan hệ giữa hai bọn họ không tệ nhưng bình thường chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại.
Hạ Kiêu ném túi hoa quả trong tay sang một bên, tùy tiện đi vào.
"Nghe nói cậu bị bệnh nên tôi đến xem cậu đã chết chưa!"
Lệ Cảnh Diễn cười: "Thế nào, tôi vẫn chưa chết, có phải cậu thất vọng lắm không?"
Anh và Hạ Kiêu quen nhau trên sân bóng rổ của trường đại học, sau đó lại hay chơi cùng nhau, đây thuộc về loại quan hệ bạn bè không được hòa thuận cho lắm.
"Thấy cậu vẫn hoạt bát thế này, đúng là có hơi thất vọng!"
Hạ Kiêu cười, cảm thán.
"Muốn ăn đấm à?"
Lệ Cảnh Diễn đưa Hạ Kiêu đến phòng khách, nhưng Hạ Kiêu là người nhạy bén, vừa vào đã phát hiện ra một chuyện không đúng!
"Không đúng, sao trong nhà cậu lại có dấu vết của phụ nữ..."
Lệ Cảnh Diễn nhíu mày, hình như anh đã quên một việc rất quan trọng.
Lệ Cảnh Diễn nhếch môi, nhẹ nhàng trả lời: "Đừng quên là tôi đã kết hôn rồi."
Hạ Kiêu gật đầu, Lệ Cảnh Diễn không nói anh cũng quên mất, năm ngoái anh ở nước ngoài nên không biết chuyện này.
Hạ Kiêu biết chuyện Lệ Cảnh Diễn kết hôn nhưng lại không biết anh kết hôn với ai.
"Cậu không nói tôi cũng quên mất, cậu bây giờ là chồng người ta rồi."
"Hôm nào dẫn vợ cậu đi ra mắt đi, tôi nhìn xem."
Hạ Kiêu thực ra khá tò mò, dù sao thì người phụ nữ có thể kiểm soát được Lệ Cảnh Diễn rất ít.
Nhưng mà người phụ này lại có thể trở thành vợ cậu ta, năng lực không thể coi thường!
Lệ Cảnh Diễn chỉ cười, tất nhiên anh biết Hạ Kiêu sẽ không có hứng thú gì với người phụ nữ của mình.
"Nói đi, hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì?"
Hạ Kiêu mở cặp lấy ra một tập tài liệu.
Lệ Cảnh Diễn vẫn là người hiểu anh nhất, nhất định phải có chuyện gì anh mới tới tận nhà thế này.
"Đâu là dự án hợp tác của tập đoàn Lâm Áo, bọn họ yêu cầu thêm hai mươi phần trăm nữa mới đồng ý cung cấp tài liệu kia cho chúng ta."
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, chuyện lật lọng trong vấn đề hợp tác cũng không phải là ít, anh cũng không quá tức giận.
Hạ Kiêu cứ nhìn Lê Cảnh Diễn như vậy, như đang đợi câu trả lời của anh.
Cuối cùng Lệ Cảnh Diễn chỉ thản nhiên trả lời: "giả vờ nói về vấn đề hợp tác với Lục An."
Tuy vậy Hạ Kiêu lại cảm thấy đây là một chiến lược rất tốt.
"Được đấy, tiểu tử cậu cũng nham hiểm lắm!"
Có con vịt chết bay đến tận miệng, ai mà chịu cho nổi cơ chứ.
Thế nên chiêu này của Lệ Cảnh Diễn rất lợi hại.
"Tuần sau tôi sẽ sắp xếp."
"Làm cho giống thật mọt chút, đừng để họ liếc mắt một cái đãn nhận ra cậu đang làm cho có."
Hạ Kiêu mỉm cười, gật đầu.
"Yên tâm, tôi biết rồi."
Thi Hạ đang trong phòng cũng thấy hơi khát nước, cô đang định xuống nhà rót cốc nước thì nghe thấy tiếng người nói chuyện.
"Nhà có khách sao?"
Thi Hạ cứ nghĩ nhà cô chẳng bao giờ có khách lạ, nên những người đến đều là người mà cô quen biết.
Nhưng thấy Hạ Kiêu ngồi ở ghế, cả Thi Hạ và Hạ Kiêu đều ngẩn người.
"Sao lại là cô?"
"Giám đốc Hạ, sao anh lại ở đây?"
Hai người gần như đồng thanh.
Bây giờ Lệ Cảnh Diễn mới nghĩ đến hai người họ hình như làm ở cùng một bộ phận.