Thật không ngờ người nói ra câu này lại là chồng bà ta!
“tôi chỉ nói thật, Thi Thi cần phải cố gắng hơn, là do bà quá chiều nó rồi.”
Thi Minh Thành nói, nặng nề mà thở dài, có một số việc ông ta có nói thì Bạch Xu cũng không nghe.
――
Tập đoàn Lệ Thị.
Thi Hạ đến công ty xong cũng nhanh chóng quen với nghiệp vụ công việc.
Đồng thời, cô cũng cảm nhận được, Lệ Cảnh Diễn quản lý Lệ Thị rất tốt, từ trên xuống dưới, đều là gọn gàng ngăn nắp.
Lúc ở Thi Nhuận Trân Châu, cô không có đến các công ty khác xem thử, liền biến thành ếch ngồi đáy giếng, hiện tại thấy Lệ Thị chuyên nghiệp như vậy, Thi Hạ thật sự cảm thấy bất ngờ.
Đồng thời, cô cũng được trải nghiệm cảm giác của một nhân viên cấp dưới.
Lúc ở Thi Nhuận Trân Châu, gần như mọi người đều là cấp dưới của cô.
Nhưng Thi Hạ lại là cấp dưới của người khác, cảm giác này rất mới mẻ.
Dù sao cô cũng từng là cấp trên, cho nên cô rất hiểu lúc cấp trên làm việc thì sẽ trông như thế nào.
“Thi Hạ, qua đây một chút, đem tài liệu này giao cho giám đốc Hạ.”
Thi Hạ gật đầu, từ đi tới Lệ Thị, cô vẫn chưa tiếp xúc nhiều với Hạ Kiêu.
Nhưng Hạ Kiêu là một người rất có tiếng tăm ở đây, toàn bộ Lệ Thị, không có ai không biết tên anh ta.
Có người đồn rằng anh ta là tên cuồng công việc, có thể ở công ty làm việc liên tục một ngày một đêm.
Thi Hạ cười, cô đã từng giống như Hạ Kiêu, xem công việc là cuộc sống.
Văn phòng Hạ Kiêu.
Thi Hạ gõ cửa, từ bên trong phát ra giọng trầm của một người đàn ông.
“Vào đi.”
“Giám đốc Hạ, tài liệu của anh.”
Hạ Kiêu gật đầu, nghe ra giọng của Thi Hạ, anh ta liền ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy Hạ Kiêu đang nhìn mình, phản ứng đầu tiên của Thi Hạ chính là, xong rồi, không phải là anh ta muốn tìm cô tính sổ đấy chứ!
“Giám đốc Hạ, nếu không có chuyện khác, tôi xin về trước.”
Thi Hạ cười, đang chuẩn bị chuồn mất, thì lại bị Hạ Kiêu gọi lại.
“Chờ một chút.”
Nghe Hạ Kiêu gọi lại, Thi Hạ chỉ cảm thấy, hai chân chợt cứng đờ.
Cô vẫn đang do dự, không biết có nên quay lại hay không……
Lệ Cảnh Diễn rõ ràng nói Hạ Kiêu không phải người hay lấy việc công trả thù riêng.
Nhưng đó là ấn tượng mà anh ta để lại cho Lệ Cảnh Diễn, không phải cô!
Hạ Kiêu có lẽ là một người tích cực xông xáo khi đứng trước mặt cấp trên, là một người thiện lương chính trực dũng cảm, chính là, nhưng ở Lệ Thị, cô chỉ là cấp dưới của anh ta!
“Có gì không, giám đốc Hạ?”
Thi Hạ xoay người, ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Hạ Kiêu, trong lòng nghĩ, anh ta có thể độ lượng tha cho cô lần này không……
Hạ Kiêu chỉ ngẩng đầu, nhàn nhạt hỏi một câu, “Đã thích nghi với công việc chưa?”
Đã thích nghi với công việc chưa?
Đây là đang quan tâm cô sao?
Thi Hạ thừ người, cứ vậy mà nhìn Hạ Kiêu, nhất thời không hiểu anh ta đang muốn làm gì.
“Vẫn ổn, vẫn ổn ạ”
Thi Hạ cười, lập tức trả lời.
Ở Lệ Thị, cô thật sự cảm nhận được bầu không khí làm việc khác hẳn Thi Nhuận Trân Châu.
Ai ngờ, Hạ Kiêu lại là tiếp tục hỏi: “Ổn chỗ nào?”