Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 440




Còn nữa, con nhóc này ở bộ phận nào, sao trước nay anh ta chưa từng nhìn thấy ở công ty……

Lúc này đã có không ít đồng nghiệp vây quanh xem náo nhiệt, Lý Thao cảm thấy có chút không thích hợp, vội vàng chạy tới.

Không ngờ, Lý Thao lại nhìn thấy Hạ Kiêu và Thi Hạ đang cãi nhau!

“Giám đốc Hạ, cô Thi, hai người đang…… Nói cái gì vậy?”

“Nói chuyện phiếm.”

“Nói chuyện phiếm.”

Hai người trăm miệng một lời, rất ăn ý.

Sau đó, đều liếc mắt nhìn đối phương một cái, không chút do dự xoay người rời đi.

Trong lòng Lý Thao thổn thức, đây là nói chuyện phiếm à, coi anh ta là thằng ngốc, có người nói chuyện phiếm như vậy sao?

“Anh ta là ai?”

Nhìn thấy Hạ Kiêu rời đi, Thi Hạ mới tò mò hỏi Lý Thao bên cạnh, khí thế của người này quá kiêu ngạo, sắp đuổi kịp Lệ Cảnh Diễn rồi.
Lý Thao cười, một tay che miệng mình, đây là người cô Thi rất nhanh sẽ biết.

“Anh ta là giám đốc Hạ Kiêu của bộ phận tiêu thụ, năng lực siêu mạnh, sỡ dĩ công ty chúng ta tiêu thụ lợi hại như vậy, phần lớn là công lao của một mình anh ta.”

Hạ Kiêu?

Lại là anh ta!

Nháy mắt, đôi mắt Thi Hạ mở to hơn chuông đồng!

Tốt rồi, hình như cô lại đυ.ng vào họng súng rồi!

“Cô Thi, cô làm sao vậy?”

Lý Thao nhìn thấy vẻ mặt Thi Hạ khác thường, không biết đã xảy ra chuyện gì, dáng vẻ của Thi Hạ như sống không còn gì luyến tiếc.

Coi như cô xui xẻo đi!

“Xong rồi xong rồi, xem như công việc của mình ngâm nước nóng rồi.”

Lý Thao hơi nhíu mày, không rõ lời Thi Hạ nói: “Công việc gì?”

Thi Hạ chỉ lắc đầu, thôi đi, cũng không có cơ hội, không nói không nói.

“Tôi đi tìm Lệ Cảnh Diễn.”
Lý Thao sửng sốt một chút, vẫn gật đầu, vừa rồi phản ứng của cô Thi Hạ thật sự rất thú vị.

Nhìn thấy Thi Hạ đã trở lại, Lệ Cảnh Diễn còn tưởng cô đã tham quan khắp công ty rồi.

“Sao vậy, có đi xem công ty không? Có hài lòng với môi trường làm việc của tập đoàn Lệ thị không?”

Thi Hạ mím môi, ngồi trên sô pha, dáng vẻ rất mệt lòng.

Lệ Cảnh Diễn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn Thi Hạ.

Thi Hạ mím môi, trả lời: “Hài lòng thì hài lòng, nhưng tôi sợ không có cơ hội vào được.”

Nào có ai như cô, còn chưa phỏng vấn đã đắc tội người phỏng vấn, như vậy không phải tìm chết sao?

Lệ Cảnh Diễn không hiểu lời Thi Hạ nói: “Vì sao?”

“Tôi còn chưa phỏng vấn, nhưng đã đắc tội người phỏng vấn tôi rồi.”

Lệ Cảnh Diễn nghe được nói Thi Hạ như vậy, hơi nhíu mày.
Đắc tội người phỏng vấn cô

Hạ Kiêu sao?

“Em gặp Hạ Kiêu?”

Thi Hạ gật đầu, đôi mắt to tròn vốn sáng láng, bây giờ đã trở nên ảm đạm.

“Ừ, còn náo loạn một chút không thoải mái.”

Cô không tỉ mỉ nói vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng, chắc chắn ấn tượng của Hạ Kiêu với mình vô cùng kém!

Nhìn dáng vẻ chán nản của Thi Hạ, Lệ Cảnh Diễn chỉ cười: “Yên tâm đi, Hạ Kiêu không phải người bụng dạ hẹp hòi, anh ta sẽ không so đo nhiều.”

Sẽ không so đo nhiều, không phải người bụng dạ hẹp hòi?

Nhưng Thi Hạ thấy Hạ Kiêu trong lời nói của Lệ Cảnh Diễn và bên ngoài lại khác xa nhau.