Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 431




Sau khi Lý Thao quay lại, Lệ Cảnh Diễn vẫn đang xem những văn kiện ở trên bàn, nhưng rõ ràng là có chút lơ đãng.

“Tổng tài, biểu hiện lúc nãy thật sự là quá tốt!” Lý Thao không nhịn được mà cảm thán.

Đối với người như vậy thì phải dùng cách như vậy, đây gọi là, gậy ông đập lưng ông!

Lệ Cảnh Diễn cười lạnh, trả lời, “Lão già này, sớm đã muốn dạy dỗ ông ta rồi, dám bắt nạt Thi Hạ của tôi, đúng là tự tìm đường chết.”

“Tổng tài, tuyệt lắm!”

Lý Thao ở bên cạnh không nhịn được mà khen ngợi ông chủ của mình, tổng tài đúng là tổng tài, thật là lợi hại!

Nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn chỉ cười, vừa nãy đã cho Thi Minh Thành một bài học nhỏ, thật ra, người anh lo lắng nhất vẫn là Thi Hạ.

Nếu như cô biết mình hoàn toàn đã bị nhà họ Thi từ bỏ thì không biết là sẽ đau lòng tới mức nào!
Cô mạnh mẽ như vậy, nhưng làm sao có thể chấp nhận chuyện này!

“Chuyện Thi Minh Thành vừa nãy đã đến đây, đừng nói cho Thi Hạ.” Lệ Cảnh Diễn dặn dò.

Anh sợ chuyện này sẽ làm cô tổn thương.

---

Nhà họ Thi.

Thi Thi ở trong nhà vẫn đang mong chờ cha mình, cô ta nghĩ cha mình chắc chắn sẽ thành công.

Ai biết được, Thi Minh Thành lúc về nhà lại là bộ dạng mất hồn lạc phách, nhìn còn có vẻ nhếch nhác.

“Cha, Lệ Cảnh Diễn nói thế nào, anh ấy đồng ý ly hôn với Thi Hạ chưa?”

Thi Thi không chú ý tới dáng vẻ bất thường của cha mình, hào hứng hỏi.

Bạch Xu cũng quan tâm, “Đúng đó đúng đó, cậu ta đã đồng ý cưới Thi Thi nhà chúng ta chưa?”

Nhưng mà, Thi Minh Thành đã bị hai người phụ nữ trước mặt ồn ào đến cảm thấy phiền phức rồi.

“Cưới cái gì chứ! Lệ Cảnh Diễn nói rồi, cậu ta và nhà họ Thi chúng ta không có bất cứ quan hệ gì cả, Thi Hạ và vợ của cậu ta, cậu ta không biết Thi Thi là ai!”
Thi Thi ngồi xuống sofa, bộ dạng như đã bị đả kích.

Lệ Cảnh Diễn sao có thể không nhận mình, anh còn chưa nhìn thấy mình nữa!

“Cha, cha nói sao, đây thật sự là do Lệ Cảnh Diễn nói?”

Nhìn thấy biểu cảm trên mặt con gái có chút mất mát, Thi Minh Thành có chút không nhẫn tâm.

Dù gì, con gái đã rời đi mấy năm, giờ cũng đã quay lại rồi, người nhà cũng đều coi cô như bảo bối nâng trong lòng bàn tay.

“Được rồi được rồi, con cũng đừng đau lòng, dù sao thiếu đi một Lệ Cảnh Diễn, sau này đàn ông tốt vẫn còn nhiều, không cần lo lắng về việc kết hôn.” Thi Minh Thành hiếm khi an ủi một câu.

Nhưng mà, Thi Thi vẫn rất cố chấp.

Từ nhỏ tới lớn, việc mà Thi Thi cô ta muốn làm, thứ mà cô ta muốn có thì đều có được.

“Cha mẹ, con nhất định phải gả cho Lệ Cảnh Diễn, trừ Lệ Cảnh Diễn, con sẽ không cưới ai!”
Thi Minh Thành bị con gái mình giày vò đến không còn cách nào khác.

“Ai cũng không gả, ai cũng không gả! Tại sao lúc đó con lại muốn đào hôn! Nói cho cùng không phải là tự làm khổ mình sao.” Thi Minh Thành có chút khó chịu.

Nhưng mà, Thi Thi khóc.

Từ nhỏ tới lớn, cha cô ta chưa từng lớn tiếng với cô ta bao giờ!

Nhìn thấy dáng vẻ buồn bã của con gái, Bạch Xu lập tức đau lòng.

“Thật là, ông nổi nóng cái gì chứ, con vẫn còn nhỏ, nó hiểu cái gì chứ!”

Bạch Xu ngồi xuống cạnh con gái, giúp con gái lấy khăn giấy.

Thi Minh Thành thở dài, nói, “Con còn nhỏ, nó vẫn còn nhỏ sao? Nếu không phải nó đào hôn thì có lẽ đã kết hôn rồi!”

Thật ra, ông ta nghĩ cũng là do vợ mình đã quá nuông chiều Thi Thi, cho nên Thi Thi từ nhỏ đến lớn cũng không có tính tình tốt.

Bây giờ cũng vậy, đột nhiên lại tùy hứng, cô ta đây là đang xem hôn nhân của mình như một đứa trẻ mà đùa giỡn sao?

“Cha mẹ, bất kể hai người ủng hộ hay phản đối, con cũng muốn gả cho Lệ Cảnh Diễn, cho dù là dùng cách nào.” Thi Thi nói một cách quả quyết.

Đây là mục tiêu, cũng là kế hoạch của cô ta, chỉ cần cô ta gả cho Lệ Cảnh Diễn, đứng trên đỉnh của kim tự tháp, thì mới có thể đạt được những thứ mà mình muốn.