Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 424




Thi Hạ mỉm cười trả lời “Chị không nói giỡn, lẽ nào lại xị mặt đi vào sao?”

Hai người đang nói chuyện thì thấy Bạch Xu không biét từ lúc nào đã xuất hiện rồi.

Có lẽ đúng lúc nghe thấy lời nói bóng gió bên ngoài, biết Thi Hạ đã về, cho nên không thể ngồi đó chờ!

“Thi Hạ, cô tới đúng lúc lắm. Qua đây đi, tôi tìm cô có công chuyện.”

Thấy dáng vẻ lạnh lùng của Bạch Xu, Thi Hạ cũng rất thản nhiên, dù gì Bạch Xu mãi chỉ có một biểu cảm đó, cô sớm đã quen rồi.

Nhưng tới tận văn phòng của công ty mình, cả người Thi Hạ cũng ngây ngốc, văn phòng của cô đã thay đổi hết rồi.

Phong cách trắng đen rõ ràng trước đây, bây giờ đã đổi thành màu hồng phấn, đúng thật là ……

“Bà dựa vào gì mà đυ.ng vào đồ trong văn phòng của tôi!”

Thi Hạ hơi bực, văn phòng lại bị thay đổi toàn bộ, đồ của cô cũng không biết đi đâu hết rồi.
Hơn nữa, màu hồng phấn này đúng là làm người ta kinh tởm!

“À, cô còn nhớ cô là người của Thi Nhuận Trân Châu à!” Bạch xu cười lớn tiếng, vẻ mặt coi thường.

“Bà nói vậy là có ý gì?”

Người phụ nữ trước mặt Thi Hạ, cô thật sự không biết bà ta rốt cuộc muốn làm gì đây.

Nhưng Bạch Xu lại cười “Không có ý gì, chức tổng giám đốc Thi này của cô chỉ là chức danh thôi. Vậy mà lúc đi làm lại vắng mặt, hơn nữa còn cả ngày cuối tuần cũng không về nhà!”

Thì ra là chuyện mình vắng mặt, nhưng Thi Hạ rõ ràng nhớ bản thân đã bàn giao toàn bộ công việc xong hết rồi, cũng không có làm trễ nãi tiến trình của hạng mục nào!

“Tôi biết lần này tôi đi mà không báo là tôi không đúng. Nhưng thời gian vào công ty lâu như vậy, tôi cũng chưa hề nghỉ phép. Lần này tôi tự mình nghỉ một tuần thì cũng không quá đáng mà.”
Bạch Xu gật đầu, bà ta vừa gật đầu vừa vỗ tay, hình như ra vẻ đắc ý.

“Đúng đúng đúng, không quá đáng, một chút cũng không quá đáng, cô có thể nghỉ phép luôn cũng được!”

Vẻ mặt của Bạch Xu coi thường Thi Hạ, Thi Hạ hiển nhiên cũng không hiểu ý của Bạch Xu.

“Bà nói vậy là có ý gì?”

“Thi Thi của chúng ta về rồi, còn cần một hàng giả như cô làm gì!”

Bạch Xu nói rồi cười lạnh, thiên kim tiểu thư chính hiệu đã về rồi. Hàng giả mạo này cũng không nhất thiết phải tồn tại!

Bạch Xu nói xong, Thi Thi cũng xuất hiện. Cô ta nãy giờ luôn ngồi trên ghế sô pha, nhưng lưng dựa của ghế cao nên Thi Hạ cũng không chú ý thấy.

Cô ta chính là muốn xem dáng vẻ khó xử của người phụ nữ này, sao vậy, bây giờ mùi vị hàng giả bị vạch trần đúng là không dễ chịu chút nào!
“Đúng vậy, tôi đã về rồi. Cho nên Thi Hạ, những thứ cô cướp của tôi, cũng tới lúc cô nên trả lại tôi rồi. Mặt dày vô sỉ cũng không phải chuyện đẹp đẽ gì!”

“Cô đang nói gì, tôi thật sự không hiểu ý của cô.”

Thi Hạ nhìn người phụ nữ xa lạ trước mặt, cô cũng không quen biết Thi Thi. Hơn nữa, lúc cô về Thi gia, Thi Minh Thành đã nói rõ, Thi Thi đã chết rồi.

Vậy người phụ nữ xuất hiện trước mặt này, lẽ nào chính là đại tiểu thư Thi Thi của Thi Gia sao?

Thi Thi cườ lạnh, vẻ mặt coi thường Thi Hạ, đôi mắt không quan tâm.

“Mẹ tôi đã nói rõ ràng như vậy rồi, Thi Hạ, cô còn không hiểu đây là ý gì sao? Tôi mới là đại tiểu thư đường đường chính chính của Thi gia, Thi Thi!”

Mặt của Thi Hạ hơi sửng sốt, nhưng cô cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Thi Thi vẫn tiếp tục lảm nhảm “Tôi thật không hiểu, cô thật sự không biết, hay là giả bộ không biết. Sao vậy, ở Thi gia một thời gian thì quên chính mình là ai rồi sao?”

Thi Hạ không có nói gì, chỉ nhìn Thi Thi, cô không sợ cái bóng của cô ta. Trước giờ cô cũng chưa từng muốn cướp cái gì của Thi Thi.

Tất cả những gì cô tưởng tượng chỉ là sự tầm thường của mình mà thôi.

“Tôi không có muốn cướp bất kỳ vật gì của cô. Cô hà tất phải nói lời khó nghe như vậy.” Giọng của Thi Hạ nghe có vẻ lạnh lùng.

Nhưng thấy dáng vẻ lạnh lùng của Thi Hạ, Thi Thi càng thấy thẹn quá hoá giận “Thi Hạ, tất cả những gì cô có bây giờ, đều nên thuộc về Thi Thi tôi, công việc của cô, thân phận của cô, thậm chí là người chồng của cô!”

Chồng của cô ……

Những gì Thi Thi nói trước đó, Thi Hạ cũng không có cảm giác gì. Nhưng không biết tại sao lúc nói tới Lệ Cảnh Diễn, trong lòng cô lại dao động.

“Thi Hạ, cô có phải đắc ý quá rồi không, đã quên đi bản thân mình là ai!”

“Tôi không có, tất cả những món đồ của cô tôi hoàn toàn không hề có hứng thú”!