Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 410




Thời tiết rất đẹp, bởi vì không có có công trình gây ô nhiễm, cho nên bầu trời ở đây rất trong xanh.

Thi Hạ một mình nằm bên bờ biển phơi nắng, tắm nắng thật thích, thời tiết đã không còn như lúc giữa hè, quá nóng bức nữa.

Độ ấm này là vừa đủ.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn lại phát hiện Thi Hạ nằm ở nơi đó, cả người thả lỏng, nhưng chân mày vẫn nhíu chặt.

“Em làm sao vậy, có vẻ tâm sự nặng nề?”

Lệ Cảnh Diễn ngồi xuống bên cạnh cô, anh có thể thông qua đôi mắt Thi Hạ, đại khái suy đoán được những đắn đo của cô.

Ví dụ như bây giờ, trong lòng Thi Hạ khẳng định là đang có tâm sự!

Thi Hạ mở mắt ra, nhìn Lệ Cảnh Diễn, gật đầu, cũng không có phủ nhận: “Không biết vì cái gì, gần đây luôn cảm thấy tâm trạng thấp thỏm không yên.”

Cô thật sự cảm thấy có chuyện gì đã xảy ra, linh cảm của cô luôn rất nhạy. Nhưng Lệ Cảnh Diễn chỉ cười.
“Em đó, chính là lo lắng quá nhiều, đừng nghĩ quá nhiều nữa, mấy ngày về sau trở về, em sẽ phát hiện, dù là không có em thì trái đất vẫn chuyển động.”

Anh ngồi gần Thi Hạ thêm một chút, đặt tay lên hai bên thái dương của Thi Hạ.

“Anh làm cái gì!”

Lệ Cảnh Diễn đột nhiên tới gần mình, Thi Hạ cả người bồn chồn hẳn lên.

Lệ Cảnh Diễn lại cảm thấy bị tổn thương, dù sao anh cũng là chồng cô, nhưng lại bị vợ mình cự tuyệt khi mình tiến lại gần.

Cảm giác này, anh không thích!

“Tôi chỉ là muốn mát xa giúp em, đừng nghĩ nhiều.”

Lệ Cảnh Diễn có chút buồn, khi nào Thi Hạ mới có thể hoàn toàn chấp nhận anh, đây là một vấn đề lớn!

“Thật ra những gì anh nói rất có lý!”

Lệ Cảnh Diễn rất cẩn thận mà giúp Thi Hạ ấn ấn huyệt Thái Dương, Thi Hạ cũng cảm thấy rất thoải mái, cả người thả lỏng đi không ít.
“Tôi nãy giờ nói rất nhiều, ý em là một câu nào?” Lệ Cảnh Diễn hỏi lại.

Thi Hạ cười cười, trả lời “Chính là câu, dù tôi có mất tích thì trái đất vẫn chuyển động, tôi thừa nhận, đôi khi tôi sẽ lo lắng quá nhiều, băn khoăn quá nhiều, không có cách nào yên tâm đem công việc giao cho những người khác.”

Lệ Cảnh Diễn gật đầu, hiếm có dịp cô lại giác ngộ được nhiều như vậy.

“Cho nên bây giờ em chỉ cần thoải mái hưởng thụ kỳ nghỉ này là được rồi.”

“Được, nghe anh hết.”

“Vậy mới đúng.”

Nhìn thấy Thi Hạ ngoan ngoãn vâng lời, Lệ Cảnh Diễn mới cảm thấy thật sự yên tâm.

“Tối nay muốn ăn cái gì?”

Hai người lại vô thức bàn đến vấn đề ăn uống.

Thi Hạ nghĩ, trả lời nói, “Hôm qua ăn hải sản ở nhà hàng đó rất ngon, thật ra tôi từng ăn hải sản rồi bị dị ứng, nhưng giờ xem ra có vẻ như không phải do hải sản.”
Cô nghĩ có lẽ là do nguyên nhân của cá nhân cô, bởi vì ngày hôm qua ăn hải sản rất nhiều nhưng không xảy ra vấn đề gì cả!

Lệ Cảnh Diễn trả lời: “Em biết nghĩ như vậy thì tốt, không cần chuyện gì cũng đẩy lên người hải sản, trong khi không sao cả.”

“Được rồi, anh nói có lý nhất!”

Thi Hạ cười, Lệ Cảnh Diễn cũng cười theo.