Lệ Cảnh Diễn cũng không phủ nhận suy nghĩ trong lòng mình.
“Không phải dường như, mà thật sự cảm thấy rất hứng thú.”
Từ nhỏ, năng lực điều tra của anh đã khá mạnh, hơn nữa, anh cũng cảm thấy rất hứng thú với phương diện này.
Nhưng xuất thân của anh đã quyết định công việc của anh, cũng quyết định, chắc chắn anh không thể phát triển yêu thích của mình!
“Anh còn có suy nghĩ đi điều tra vụ án sao?” Thi Hạ có chút tò mò hỏi.
Thật ra, mỗi người đều có yêu thích trong lòng, nó không nhất định là công việc hiện tại của mình, nhưng khẳng định là chuyện mình thích.
Hơn nữa, trong lòng cảm thấy, đây là chuyện thích hợp nhất với mình, nhưng có lẽ hiện thực lại không cho phép!
“Hạ Hạ, cô cảm thấy ông chủ kia tử vong bình thường sao?” Lệ Cảnh Diễn hỏi.
Thi Hạ sửng sốt một chút, giống như nhất thời chưa nghĩ đến, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu.
“Chắc chắn không phải, có lẽ lúc khách hàng đến đây, nhìn thấy trong tiệm có đồ vật gì đáng giá, thấy hơi tiền nổi máu tham, cũng có khả năng.”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, xem ra vợ mình cũng không phải bình hoa!
“Thật ra, cô phân tích rất đũng, chỉ là, thiếu một vật rất quan trọng.”
Thi Hạ dừng lại, nhìn Lệ Cảnh Diễn, không rõ vật Lệ Cảnh Diễn nói là cái gì.
Lệ Cảnh Diễn hé môi mỏng, nhẹ nhàng phun ra hai chữ.
“Chứng cứ.”
Thi Hạ dừng bước, đứng tại chỗ nhìn Lệ Cảnh Diễn, trực giác nói cho cô biết, Lệ Cảnh Diễn có hứng thú rất lớn với chuyện này.
“Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?”
Nếu Lệ Cảnh Diễn thật sự hứng thú với chuyện này, Thi Hạ cảm thấy, mình cũng nguyện ý gia nhập vào, bởi vì cô cảm thấy rất thú vị.
Lệ Cảnh Diễn thở dài một hơi, nhìn đường phố trống rỗng, nói: “Đến các tiệm khác xem trước, thuận tiện tìm hiểu về ông chủ trong tiệm này.”
Thi Hạ đi ở phía sau, không nhịn được tò mò.
“Chúng ta đến đây làm trinh thám à?”
“Cô không có hứng thú sao?” Lệ Cảnh Diễn hỏi.
Thi Hạ lắc đầu, đương nhiên không phải không hứng thú, ngược lại, thật ra cô khá tò mò.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, còn có, ông chủ của Tá Đông Phong đã chết thế nào?
“Thật ra tôi cũng giống anh, cũng cảm thấy hứng thú với chuyện này.”
Lệ Cảnh Diễn cười, như vậy coi như anh đã gặp người đồng đạo rồi!
“Vậy hai chúng ta cùng làm trinh thám đi.”
Thi Hạ gật đầu.
Bất tri bất giác hai người đã đi vào một cửa hàng khác.
Lúc Lệ Cảnh Diễn đi vào cửa hàng, liền nhìn thấy một cái vòng tay rất đẹp, rất tinh xảo.
“Hạ Hạ, cái này rất đẹp, rất hợp với cô. Thử xem.”
Thi Hạ nhìn chiếc vòng tay trong tay Lệ Cảnh Diễn, sửng sốt một chút, cũng có chút tâm động.
“Rất đẹp.”
Cô đeo vòng tay lên tay mình, thử lớn nhỏ, phát hiện rất vừa vặn, rất hợp.
Lệ Cảnh Diễn nhìn thấy vợ thích, nhanh chóng phân phó: “Ông chủ, lấy nguyên bộ vòng cổ, hoa tai với vòng tay này ra đi.”
“Được, tiên sinh, vợ ngài thật xinh đẹp.”
Ông chủ vừa chuẩn bị đi lấy vòng tay, vừa không quên khen ngợi Thi Hạ.
Thi Hạ nghe thấy Lệ Cảnh Diễn lại mua đồ cho mình, trong lòng có chút kháng cự.