Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 369




“Cằn nhằn? Cằn nhằn cái gì?”

“Chuyện mang thai.” Lệ Cảnh Diễn nhắc nhở.

Thi Hạ lập tức trở nên xấu hổ. Thực ra, chuyện mang thai, cô đã từng nghĩ đến.

Nhưng từ trước đến nay cô chưa từng đặt vấn đề này ở trong lòng, đã quá lâu rồi.

“Ừ!”

Thi Hạ chỉ ngây ngốc gật đầu.

Lệ Cảnh Diễn không từ bỏ, nhìn vào khuôn mặt của Thi Hạ.

Lẽ nào, cô không có suy nghĩ gì khác sao?

“Cô không có gì muốn nói sao, hoặc là, cho cha với mẹ chúng ta một lời hứa?”

Thi Hạ ngây ngốc ngửa đầu nhìn Lệ Cảnh Diễn, không hiểu lời của Lệ Cảnh Diễn có ý gì?

“Lời hứa? Lời hứa gì?”

Lệ Cảnh Diễn chỉ có thể hít một hơi thật sâu, mím môi, gặp phải một người vợ không giống người thường như này!

--

Trong lúc nói chuyện, Lệ Cảnh Diễn đã đưa Thi Hạ đến một cửa hàng thiết kế quần áo thương hiệu.
“Chủ tịch Lệ, xin chào.”

Lệ Cảnh Diễn nhìn quanh cửa hàng, đẩy Thi Hạ lên.

“Đây là vợ tôi. Xin hãy giúp cô ấy chọn một bộ lễ phục phù hợp để tham gia buổi yến tiệc tối nay.”

Nghe Lệ Cảnh Diễn nói vậy, các nhân viên hướng dẫn mua hàng lần lượt trở nên nhiệt tình hơn.

“Dạ vâng. Phu nhân Lệ, bên này, mời!”

Thi Hạ đành đi theo sau nhân viên hướng dẫn mua hàng, nhưng không biết vì sao, cô luôn cảm thấy ánh mắt của những nhân viên đó nhìn mình rất kì lạ.

Kỳ lạ, không phải chứ…..

Thi Hạ đương nhiên không biết, đây là lần đầu tiên Lệ Cảnh Diễn dẫn theo một người phụ nữ, hơn nữa lại còn là vợ mình đến cửa hàng. Nhân viên trong cửa hàng tất nhiên sẽ ngạc nhiên.

“Phu nhân Lệ, cô thử cái này đi.”

Nhìn thấy bộ trang phục nhân viên đưa cho mình, Thi Hạ choáng váng cả người.
Ở phần ngực có rất nhiều khoảng trống, nếu mặc vào, liệu có quá thướt tha phong tình không!

Thi Hạ nhanh chóng xua tay, dáng vẻ phản kháng.

Nhân viên trong cửa hàng lập tức thuyết phục: “Phu nhân Lệ, cô phải tin vào con mắt chuyên nghiệp của chúng tôi, chắc chắn sẽ không sai, cô cứ thử mặc nó lên xem kết quả thế nào.”

Thi Hạ không có cách nào khác, được thôi, tin vào con mắt chuyên nghiệp.

Nhưng khi nhìn thấy mình ở trong gương, khuôn mặt của Thi Hạ chỉ còn lại vẻ kinh hoàng.

“Có phải ... quá lộ liễu hay không?”

Phần ngực của cô thực sự quá mát mẻ.

Nhân viên hướng dẫn mua sắm lắc đầu, kiên trì nói: “Không đâu, rất đẹp, không tin thì cô cứ để chủ tịch Lệ nhìn xem.”

“Nhưng…”

Thi Hạ còn không kịp nói rằng không được, rèm cửa phía sau phòng thử đồ anh đã từ từ bị mở ra.
“Chủ tịch Lệ, anh cảm thấy như thế nào?”

Ánh mắt của Lệ Cảnh Diễn dừng lại trên cơ thể của Thi Hạ, nhất thời còn quên mất không rời ánh mắt của mình đi.

Thật sự rất đẹp, anh luôn biết rằng dáng người của Thi Hạ rất đẹp, nhưng anh không ngờ được rằng dáng người của cô lại đẹp đến thế.

“Tốt, rất đẹp.”

Thi Hạ hơi xấu hổ, nhìn Lệ Cảnh Diễn. Lời anh nói là thật sao?

Mặc như thế này thực sự rất đẹp sao?

Màu đỏ rực vốn dĩ đã rất mê hoặc. Hơn nữa, thiết kế này lại gợi cảm như vậy, thực sự khiến người ta ...

Cô thực sự không có can đảm để mặc một chiếc váy nóng bỏng như vậy!

“Không không không, tôi không thích cái váy này. Trời lạnh, mặc như này sẽ bị cảm mất.”

Thi Hạ nói, quay người lại, cô hơi xấu hổ khi đối mặt với Lệ Cảnh Diễn trong bộ dạng như thế này.

Lệ Cảnh Diễn cũng không ép Thi Hạ phải mặc chiếc váy này, chỉ gật đầu, nhìn nhân viên bán hàng đứng bên cạnh.

“Được, vậy cô đổi một cái theo ý muốn của cô ấy đi. Cái này cũng gói lại, lần sau mặc cho một mình tôi xem.”

Thi Hạ: “…”

-----------------